Một viên thiên tướng hạ giọng nói:
- Cửa thành có ước chừng ba trăm binh sĩ thủ, còn có hai đội ngũ ở ngoại thành không xa, chỉ cần ở đây nổi chiến sự không đầy nửa khắc là đượctrợ giúp, còn nữa chúng ta chiều nay nghỉ ngơi ở doanh trại, dùng tốc độ hành quân lớn nhất cũng phải tốn nửa canh giờ nếu thành công thì khôngsao nhưng như vậy một khi thất bại, sẽ uổng phí hết tâm cơ.
Từ Hoảng nhìn ánh trăng rút chủy thủ ra mà gấp giọng nói:
- Thời gian đã tới rồi không ngoài dự kiến thì Cao tướng quân đã tới bên ngoài thành bại là ở lần hành động này, chuyện này chỉ cho phép thànhcông không được thất bại, hơn nữa chỉ sợ Thái An thành sau khi xuất động đại binh lực, chỉ sợ Hạ Hầu Uyên sẽ điên cuồng tấn công.
Thiên tướng hoảng sợ:
- Chẳng lẽ Cao tướng quân ở Thái An thành dùng không thành kế sao?
Từ Hoảng không trả lời mà thản nhiên mà nói:
- Các ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Chuẩn bị xong rồi.
Mấy phó tướng bên cạnh kiểm tra binh khí của mình rồi gật đầu nói.
- Bắt đầu hành động.
Theo thanh âm của Từ Hoảng, tát cả các binh sĩ đều hướng về bốn phía tường thành mà sờ soạng không muốn bị phát hiện sớm.
Một lúc sau khi cách thành môn trăm mét binh sĩ tuần tra cuối cùng cũng phát hiện liền quát lớn:
- Người nào đúng lại chúng ta.
Từ Hoảng thấy quân mình bị bại lộ không hề bối rối mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774611/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.