Bốn phía Lịch Hạ thành địa thế tương đối bằng phẳng, trong phạm vi vàidặm có thể ẩn náu, ngoại trừ đồng cỏ phập ph,ồng tất cả các địa phuôngđều không thể không nghi ngờ.
Chu Nhiên mang ba nghìn binh sĩ phục ở đồng núi mượn ánh trăng bó đuốc lờ mờ có thể nhìn thấy doanh trại quy mô phía trước.
Chu Nhiên mang ba nghìn binh sĩ vụng trộm tới bên ngoài doanh trại, một phó tướng thấp giọng nói:
- Chu tướng quân theo lý tuyết dạ trại phải có bố trí đội tuần tra tại sao không phát hiện gì cả.
- Có mai phục.
Thanh âm sợ hãi vang lên.
Chu Nhiên không ngờ quân địch lại từ nơi này đánh tới hắn hoành đao ghìm ngựa, hai đồng tử co rút lại.
- Quân địch chạy đâu?
Một thanh âm vô cùng to lớn vang lên.
- Đầu hàng không giết.
Tiếp theo đó là thanh âm vô cùng lớn đinh tai nhức óc truyền tới.
Chu Nhiên đưa mắt nhìn lại thì thấy ba mặt có binh sĩ đông nghịt xônglại, Chu Nhiên nào dám lãnh đạm, không hề nghĩ ngợi dẫn ba nghìn binh sĩ hướng về phía Nam xung phong mà rời đi.
Hai quân trong nháy mắt đã kịch liệt giao phong.
- A...
Một thanh âm thảm thiết vang lên, binh sĩ bốn phía rùng mình nhìn thấymột binh sĩ bị chặt cổ bay lên trời, dưới ánh trăng con mắt còn mở trừng trừng từng luồng máu bay xuống dưới.
- Giết.
Chu Nhiên lúc đầu còn khiếp sợ nhưng sau đó liền lộ vẻ hung tàn, huyết dịch trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774588/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.