Đám binh sĩ trong võ trường không ai đáp lời.
Từ Hoảng trầm giọng:
- Tốt lắm vì để những huynh đệ khác có thể bình yên về cố hương, các ngươi mau theo bổn tướng xông ra khỏi thành.
Từ Hoảng vung tay trái lên tiếng ngựa hí vang lên trên bầu trời, một ngựa liền xông ra.
Cách đó không xa, cửa thành lập tức mở ra.
Một nghìn binh sĩ ở phia sau lưng không hề lùi bước quyết đoán rời đi.
Có lẽ Tào Binh quá mức chủ quan, cũng không làm khó dễ vòng vây của Từ Hoảng khiến cho Từ Hoảng chuẩn bị phá vòng vây.
Trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ Trường Bình huyện vang lên tiếng rung trời.
Mà ở trong Tào doanh sớm đã trở nên huyên náo, một đội ngũ quân đội bắt đầu được điều động.
Đêm hè lặng lẽ bị phá lỗ thủng bỗng nhiên trở nên rạo rực.
Tào binh từ phía đông chạy tới một đội ngũ, chặn đường của Từ Hoảng lại, bắt đầu từ từ hình thành vòng vây.
Từ Hoảng cũng không muốn nói điều gì, chỉ vung tay lên, một nghìn binh sĩ trong đêm giống như là u hồn, nhanh chóng xông lên.
- Giết.
Ở trong bầu trời đêm truyền tới tiếng hét đinh tai nhức óc.
Từ Hoảng xung trận lên phía trước, khôi giáp trầm trọng cũng không ảnhhưởng tới động tác của hắn ngược lại làm cho người khác cảm thấy hắn nhẹ nhàng.
- Người nào ngăn ta giết.
Tào binh ở phía trước vừa nghe hắn nói xong người người bị chặt thành hai khúc.
- Giết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774572/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.