Thể lực của Lý Phong cũng sớm đã tiêu hao, toàn thân tái nhợt vô cùng,vết thương trên người từng đống, không ngừng đổ máu, máu của hắn đã mấtquá nhiều tất cả chỉ dựa vào tinh thần cường đại mà duy trì, hắn thở hổn hển từng giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi, hòa lẫn cùng với máu thấmxuống đất.
Trường thương của Lý Phong cũng không biết bay mất ở nơi nào, nón cũngbay mất, trên mặt tràn đầy vết máu, nhưng quân kỳ Giang Đông vẫn thẳngtắp tung bay trên vai của hắn.
Lý Phong lảo đảo một cái, trước mắt trở nên mờ ảo, Thuần Vu Đạo đại hỉnhìn thấy cơ hội nghìn năm khó có như vậy thì làm sao có thể bỏ qua lậptức vọt lên, chuẩn bị chém người này lấy phần thưởng.
Lý Phong không có chuẩn bị, nói đúng hơn hắn không còn chút sức lực nào để chiến đấu.
Trên mặt Thuần Vu Đạo nở ra nụ cười, trường thương đã đâm vào khôi giáp của Lý Phong, chuẩn bị cắt đầu của hắn.
Nhưng tình huống thay đổi Lý Phong tưởng chừng như đã chết bỗng ngẩngđầu lên lạnh lùng nhìn Thuần Vu Đạo, hai mắt âm lãnh, khóe miệng có máucàng thêm vẻ hung tàn, trường đao đánh một vòng, thẳng chém về phíaThuần Vu Đạo.
Thuần Vu Đạo hồn phi phách tán, hắn vứt bỏ thương tự bảo vệ mình, tuynhiên đã quá muộn, bả vai đã bị Lý Phong chém trúng, máu tuôn như suối.
- A...
Một thanh âm thê thảm vang lên, Thuần Vu Đạo hôn mê ngay tại chỗ mà ngã xuống mặt đất.
Lý Phong lung lay thân hình sắp đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774531/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.