Nàng vui vẻ nói:
- Lần này Chân muội muội trở về, phu quân nha, huynh nhất định phải nghĩ cách bám chặt nàng, đừng để nàng đi nữa.
Trương Lãng bất đắc dĩ nói:
- Chân ở trên người nàng ta, nàng ấy muốn đi thì ta làm sao có thể giữ lại được?
Văn Cơ cười tinh nghịch nói:
- Không cần giữ chân nàng, chỉ cần giữ được tâm nàng thôi. Vậy thì dùnàng có muốn đi cũng không được bao lâu sẽ lập tức quay về.
Trương Lãng ngây ra, tay nhẹ vuốt mái tóc đen như mực của Văn Cơ, vô cùng mềm mượt.
Hắn cười khổ nói:
- Nếu có thể giữ lại thì ta đã sớm giữ nàng ta rồi, nếu không sẽ chẳng kéo dài đến bây giờ.
Văn Cơ đôi mắt đen láy xoay tròn, nghiêm túc nói:
- Nghe Chân muội muội nói lần này đi đường có một mỹ nam tử anh tuấntiêu sái, phong độ phiên phiên cùng đi. Tuy Chân Mật không nói là thíchhắn ta, nhưng người đàn ông đó như âm hồn vung không tán, dần dần ChânMật không có cách nào. Thử nghĩ xem, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ lâu ngày sinh tình, Chân Mật đi theo người khác, đến lúc đó huynh cũng đừng hối hận à.
Trương Lãng lòng chấn động, lắp bắp nói:
- Muội đừng nói bậy, Chân Mật không phải loại phụ nữ dễ dãi như vậy!
Dường như Văn Cơ không trông thấy biểu tình của Trương Lãng, nhẹ giọng nói:
- Nhưng xinh đẹp như Chân muội muội, hấp dẫn người khác cũng không có gì lạ.
Trương Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774459/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.