Hai người như tình nhân dựa vào nhau.
Trương Lãng cảm thấy hương thơm xộc vào mũi, khiến tinh thần rung động. Hắn cố nén cảm giác xúc động, vỗ vai Hoàng Nguyệt Anh.
Hắn nhẹ giọng nói:
- Bảo bối, việc kia bây giờ muội phải đồng ý ta, biết chưa.
Hoàng Nguyệt Anh nhẹ gật đầu, không lên tiếng, chìm đắm trong không ngôn ngữ.
Trương Lãng lòng nhẹ nhõm, dùng đôi tay nâng lên khuôn mặt Hoàng NguyệtAnh, trong mắt chỉ có đôi mắt sáng ngời của nàng. Hắn quên cái bớt khiến người kinh hãi kia, bỗng đem bờ môi dày ấn vào đôi môi anh đào củaHoàng Nguyệt Anh, hôn mạnh.
Hoàng Nguyệt Anh không ngờ Trương Lãng sẽ làm hành động bất ngờ như vậy, đầu tiên ngây ra, sau đó như bị điện giật, người mềm nhũn. Bất giác bàn tay nhỏ nhắn muốn đẩy Trương Lãng ra, nhưng lồng ngực hắn như sắt thépcứng rắn không hề nhúc nhích. Nàng thử hai phen, từ sâu trong linh hồntruyền đến cảm giác khiến người say mê làm Hoàng Nguyệt Anh không cònsức phản kháng, bắt đầu ngầm chấp nhận hành vi nửa xâm lược, nửa cưỡngép của Trương Lãng, cái cảm giác mất hồn đó.
Hoàng Nguyệt Anh là lần đầu tiên, sao chịu được tình hình như vậy. CóTrương Lãng lão luyện dẫn dắt, hai cái lưỡi thỉnh thoảng đuổi theo, mútvào, cùng múa.
Hai người hôn trời đất xoay chuyển, đến khi sắp tắt thở mới tách ra.
Khuôn mặt Hoàng Nguyệt Anh sớm đỏ như cà chua, cái bớt trên mặt càng bắt mắt.
Trương Lãng tự động bỏ qua nó, ánh mắt thâm tình nhưng không quên trêu chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774455/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.