Trương Lãng làm vẻ mặt nghiêm túc, từng chữ một phun ra:
- Du thuyết phụ thân nàng, hết sức chiêu hàng Lưu Biểu.
Hoàng Nguyệt Anh ngẩn ra, thất thanh kêu:
- Chẳng lẽ Trương tướng quân đã khai chiến với Lưu Biểu rồi?
Trương Lãng gật đầu, kiêu ngạo nói:
- Không chỉ là thế, còn đã đánh hạ các huyện Hoa Dung, Cánh Lăng, hiện đang bao vây Nam quận.
Hoàng Nguyệt Anh không dám tin vào lỗ tai mình, trợn to mắt ngơ ngác nhìn Trương Lãng.
Trương Lãng thấy vẻ mặt của Hoàng Nguyệt Anh, hào khí trong ngực xúc động dâng cao, nhưng nghĩ tới trong quân sắp cạn lương thực, lập tức ủ rũ.
Hắn lắc đầu thở dài nói:
- Mắt thấy Nam quận sắp vào tay, quân ta lại vào lúc này cạn lương thực. Nếu bây giờ rút binh thì thật là quá đáng tiếc. Nếu không rút thì mấy vạn đại quân ăn cái gì? Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một chiêu là dụ hàng Lưu Biểu. Nếu muốn chiêu hàng Lưu Biểu vậy nhất định phải được đa số vọng tộc Kinh Châu ủng hộ. Làm sao để được họ ủng hộ đây? Vậy phải xem người đi du thuyết, mà người này chính là phụ thân đại nhân của nàng.
Hoàng Nguyệt Anh đúng là cân quắc không thua tu mi, rất nhanh hiểu mọi chuyện.
Nàng nhăn mày liễu nói:
- Không phải chứ? Ngươi nên biết quan hệ giữa phụ thân đại nhân ta và Lưu Biểu, sao còn muốn phụ thân làm thuyết khách?
Trương Lãng tự tin cười nói:
- Tất nhiên bổn tướng quân biết quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774450/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.