Binh sĩ sau lưng thấy chủ tướng uy mãnh như chiến thần không ai bì nổi, tăng lên niềm tin, tiếng giết liên tục vang.
Hai người đến đi chưa tới mười hiệp thì Văn Sính đã không còn thương pháp, hoàn toàn bị động.
- Oa a a a!!!
Văn Sính ngửa đầu hú dài vài tiếng, mượn đó trút ra tâm tình buồn bực. Từ khi ra đời đến nay, đây là lần đầu gã bị người hoàn toàn áp chế, làm sao gã chấp nhận được? Lửa giận đốt cháy trong lồng ngực, quyết tâm liều mạng chiến đấu. Văn Sính bắt đầu bỏ qua Tôn Sách truy đuổi công kích, điên cuồng tấn công.
Tuy Tôn Sách dũng mãnh nhưng gặp Văn Sính liều mạng đánh thì thoáng chốc luống cuống.
Lại đấu mười hiệp, chiến cuộc lặng lẽ xảy ra biến đổi. Quân Lưu Biểu mất đi Văn Sính chỉ huy, trước đòn tấn công khát máu của Sơn Việt binh, tổ chức không nghiêm ngặt như lúc mới bắt đầu, phòng tuyến xuất hiện buông lỏng. Càng lúc càng nhiều binh sĩ ngã trong vũng máu.
Kèn của quân Giang Đông vẫn cao vút sắc nhọn như vậy, binh sĩ càng đấu càng điên cuồng, đạp lên vô số cái xác.
Dũng cảm tiến lên.
Ngược lại trong mắt đa số binh sĩ quân Văn Sính bắt đầu lộ ra khiếp sợ. Về mặt khí thế, quân Trương Lãng chiếm ưu thế tuyệt đối.
Văn Sính ướt đẫm mồ hôi, cánh tay khẽ run. Bây giờ gã đã tỉnh táo lại, muốn lùi mà thoát không được. Thuộc hạ của gã sớm phát hiện tình hình không đúng, liều mạng tuôn ra, muốn tập kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774381/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.