Nhiều năm chiến đấu sống chết, từ người gã có phong thái thiết huyết, một loại khí chất đặc biệt của quân nhân. Trên mặt gã không có biểu tình, cũng chính vì vậy khiến uy nghiêm của gã đạt tới độ cao hoàn toàn mới. Gã đứng trên sàn thuyền, giống như là thân cây thẳng tắp cắm rễ sâu xuống lòng đất. Sau lưng gã là binh sĩ và thuộc hạ, trong mắt tràn ngập tôn kính nhìn gã. Trước trận chiến Tùy Châu, Tưởng Khâm ở trong quân Giang Đông chỉ có thể xem như là một thuộc cấp thủy quân không tệ. Sau trận Tùy Châu, uy danh của gã bắt đầu truyền khắp mỗi góc Giang Đông. Ngươi có thể không biết Quách Gia, có thể không biết Chu Du, nhưng trong quân doanh không một ai là không biết Tưởng Khâm, thậm chí có người tự hào được làm thuộc hạ của Tưởng Khâm. Đó là một người đàn ông dùng sinh mệnh và máu tươi, dùng ý chí và lực lượng của mình, đúc ra một con người sắt đá hùng mạnh. Khi gã từ Tùy Châu an toàn rút lui về, Trương Lãng đích thân vì gã thay quần áo tăng bào, ngay cả con người sắt đá như Điển Vi cũng từ tận đáy lòng khâm phục và kinh ngạc. Càng đứng nói đến văn võ bá quan trong triều. Ở trên người Tưởng Khâm từ khuôn mặt đến đầu ngón chân, từ trên xuống dưới khắp người không có khối thịt lành lặn. Hơn bảy mươi chỗ vết sẹo đao thương kiếm, mình đầy vết thương. Trong số đó có mười chỗ, mỗi một vết đều có thể khiến người thường mất mạng. Vậy mà gã sống sót, còn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774292/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.