Trương Lãng lấy làm kỳ hỏi:
- Tại sao Phụng Hiếu khẳng định như vậy?
Quách Gia chỉ bản đồ, nói:
- Xin chúa công xem đi.
Trương Lãng đi tới, mấy người bên cạnh cũng xúm lại.
Quách Gia chỉ vào bản đồ, nói:
- Bỏ qua việc quân ta không đủ binh lực, tại Hán Dương, Hoàng Tổ đóng giữ hai vạn thủy quân, rải rác ở Phụ Nam, Hoài Tức, Nháo trấn. Tuy binh lực phân tán nhưng mỗi nơi cách nhau không hơn mười dặm. Một khi có chiến sự thì có thể rất nhanh điều động mỗi nơi chi viện tới, hình thành quân đội cơ động. Hơn nữa họ phong tỏa mặt sông nghiêm ngặt, khống chế khá rộng, dù chúng ta tấn công điểm phòng ngự nào, sơ xuất một cái là hình thành thế bị bao vây.
Trương Lãng nghe xong gật gù.
Quách Gia nói tiếp:
- Còn nữa, Hoàng Tổ đặc biệt sai con trai cả Hoàng Xạ đóng ở Ô Lâm, hiển nhiên là sợ chúng ta giống như trước hành binh quỷ đạo, từ chỗ yếu nhất một hơi đột phá. Vùng Ô Lâm mặt nam đối Lâm Giang, sau lưng dựa núi, còn có hai đường đông tây, đoạn đường khó đi, đằng trước tiếp Hán Dương, sau lưng có Miện Dương. Cho nên nói trú đóng chỗ này chứng minh Lưu Biểu so với trước kia càng thêm chú trọng quân ta tấn công để mà phòng bị. Lỡ xuất binh, Ô Lâm có thể vòng sông chặn đường lui của quân ta. Cho nên nói bây giờ xuất binh, lấy Hán Dương làm lỗ hổng đột phá là không hợp lúc.
Tuy Quách Gia phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774289/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.