Trương Lãng chém đinh chặt sắt nói:
- Thiên ý khó dò cái này không ai nói được.
Bàng Thống trầm mặc không nói gì.
Trương Lãng liền nói:
- Với tài của tiên sinh có thể so với Quản Trọng Nhạc Nghị tại sao không rời núi giúp ta một tay.
Bàng Thống lắc đầu.
Trương Lãng trong lòng thất vọng đến cực điểm:
- Tiên sinh không muốn giúp ta sao?
Bàng Thống thu hồi ngạo khí, biểu lộ khẩn thiết:
- Tướng quân hiểu lầm rồi, cũng không phải là Bàng Thống không muốn giúp mà là thời cơ chưa tới, nếu như tất cả thuận lợi, sự tình sẽ sáng tỏ.
Trương Lãng liền thích thú hỏi:
- Có phải Sĩ nguyên vì Gia Cát Khổng Minh mời mà do dự không dứt?
Bàng Thống liền gật đầu nói:
- Tướng quân không phải phàm nhân những chuyện này không thể lừa được.
Trương Lãng liền nói:
- Ta có thể hiểu được tuy nhiên ta có một chuyện muốn thỉnh giáo tiên sinh:
Bàng Thống liền đáp:
- Tướng quân cứ hỏi.
Trương Lãng đáp:
- Mấy năm trước quân ta trấn áp Sơn Việt, Ô Liêu sơn bị đánh bại mấy trận, có phải là từ tay của Sĩ Nguyên.
Bàng Thống hiện ra vẻ kinh ngạc;
- Tướng quân làm sao đoán được là Bàng mỗ?
Trương Lãng ngạo nghễ cười nói:
- Toàn bộ Giang Đông, có thể làm cho chúng ta bại trận thì số người đếm trên đầu ngón tay, mà Bàng Thống hẳn là một trong số đó.
Bàng Thống buồn bực thầm nghĩ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774281/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.