Đại Kiều và Tiểu Kiều vô cùng xấu hổ hai người ngẩng đầu lên.
Không có cảm giác kinh diễm.
Không có cảm giác đụng phải tiên nữ.
Trương Lãng bỗng nhiên cảm giác cả đời mình cũng không quên nổi cái khuôn mặt này.
Hai người đôi mắt ngập nước lóe ra từng hạt châu trấn áp tâm linh.
Khi ánh mắt tiếp xúc với bọn họ thì giống như là một dòng nước ấm Trương Lãng như tắm gió xuân an thái vô cùng.
Tiểu Kiều Đại kiều nhất thời đỏ ửng cả khuôn mặt rồi cúi đầu xuống.
Biểu lộ n hư vậy tự nhiên khiến cho người ta động tình.
Điền Phong Điển Vi ở bên cạnh tuy không có thói quen ngắm nhìn mỹ nữ nhưng cũng phải há hốc mồm si mê.
Có lẽ đây là loại hình hiền thê trong suy nghĩ của mọi người Trương Lãng tán thán.
Trương Lãng nhanh chóng phục hồi tinh thần:
- Ai là tiểu Kiều ai là đại Kiều?
Mỹ nữ ở bên trái hào phóng nói:
- Tiểu nữ là đại Kiều.
Mỹ nữ ở bên phải cũng cất tiếng:
- Tiểu nữ là Tiểu Kiều.
Trương Lãng gật đầu khen:
- Quả nhiên là nhân gian tuyệt sắc.
Cho tới bây giờ mọi người mới phục hồi tinh thần, có được hiền thê như vậy kiếp này không đáng tiếc.
Trương Lãng gật đầu đảo mắt nói:
- Các ngươi có ý trung nhân chưa?
Kiều Huyền biến sắc hiển nhiên là biết ý định của Trương Lãng.
Quả nhiên Đại Kiều đỏ ửng cả khuôn mặt biểu lộ tràn ngập vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774182/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.