Đảo qua một ngọn đồi nhỏ phía trước xuất hiện hai con đường, quanh co khúc khuỷu.
Lnầ này ở trên đường núi xuất hiện vài bóng người nhanh chóng chạy thục mạng.
Hoàng Tự ttrầm tư một chút rồi cười lạnh nói:
- Chu Du, muốn lừa gạt ta sao.
Hoàng Tự hạ lệnh truy kích đúng lúc này có phó tướng nói;
- Tướng quân quân địch quỷ kế đa đoan ngàn vạn lần phải cẩn thận, phòng ngừa bọn chúng đánh tráo, dụ dỗ đại quân, để cho Chu Du dùng kế ve sầu thoát xác.
Trương Lãng gật nhẹ đầu nói:
- Phù Hạo đoán xem bọn chúng sẽ đi đường nào?
Điền Phong nói:
- Lần này nhất định không thể để cho Chu Du chạy thoát nói cách khác nếu để cho hắn chạy muốn bắt hắn thì khó hơn lên trời.
Trương Lãng ngưng trọng gật nhẹ đầu:
- Phù Hạo đoán chừng bọn chúng sẽ đi đường nào.
Điền Phong không hề nghĩ ngợi mà nói:
- Hôm nay trời đông giá rét Chu Du lại không có đồ tiếp tế hiện tại chạy vào trong núi giống như là chui đầu vào rọ hi sinh tính mạng binh sĩ vô ích, hiện tại hi vọng duy nhất của bọn họ là động thủ với Lăng Thống.
Trương Lãng vỗ tay đứng dậy:
- Không sai Chu Du có thể lừa được Hoàng Tự chứ không lừa được ngươi và ta.
- Lý Phong
Trương Lãng quát to.
Lý Phong lập tức ra khỏi hàng:
- Có thuộc hạ.
Trương Lãng lại nói;
- Để cho ngươi dẫn đầu một nghìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774174/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.