Dễ dàng vậy sao?
Hoàng Tự hừ lạnh một tiếng.
Binh sĩ Giang Đông đều hình thành một cái lưới bao vây đem quân địch bốn phương tám hướng vây vào trong đó.
Mà quân địch tựa hồ như không cam lòng mãnh liệt mà phản kích.
Trong nhất thời tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, huyết nhục bay tứ tung, địch quân kỵ binh dũng mãnh dị thường tuy nhiên vì dải đất cho nên không cách nào phát huy yêu điểm một khi bị mất ưu thế liền bị chế trụ toàn diện.
Xu thế bao vây tiêu diệt lập tức hình thành, Hoàng Tự bỗng nhiên nhíu mày lại trong lòng thầm kêu nguy rồi.
Ở phía tây nam không biết khi nào xuất hiện một đám quân quái dị tuy nhân lực không nhiều nhưng đều rất cao minh, binh sĩ bình thường đấu một một không lại bọn họ.
- Là Cam Ninh Linh Đang Binh.
Hoàng Tự không chút nghĩ ngợi cả kinh thốt lên.
Cam Ninh đã đến Chu Du nhất định ở đây.
Hoàng Tự cố gắng để cho mình tỉnh táo lại ở phía cửa tây nam một viên đại tướng dẫn đầu mà tấn công.
Hoàng Tự vừa sợ vừa giận, mình đã quên bố cục đại trại kết cấu trong ngoài, phòng tủ ngoại tuyến lấy công làm chủ nếu như quân địch từ phía bên trong mà xông ra uy lực dĩ nhiên tăng mạnh.
Xét đến cùng Hoàng Tự hành quân vẫn còn hơi thiển cận kinh nghiệm vẫn chưa có.
Hoàng Tự không cam lòng để khối thịt béo trước mắt bay đi hắn lập tức để cho binh sĩ chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774168/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.