Trương Lãng chưa hưng phấn đến mất lý trí, biết hai người này có điều e ngại, sợ thương tổn đến hắn. Thêm nữa tâm lý họ cố chấp, rất khó khiến họ phóng chân phóng tay.
Hắn đành quay đầu nói với Điển Vi:
- Lệnh Minh, ngươi lên ngựa, chúng ta so tài nào!
Điển Vi ngơ ngác nói:
- Chúa công, thế này không được tốt lắm đâu?
Trương Lãng giống như đẩy con vịt lên thớt, liên tục lừa:
- Không có gì đâu, kêu ngươi đi thì cứ đi đi! Nếu ta phát hiện ngươi lười hoặc cố ý cho qua phà thì coi chừng sau này không mang ngươi ra chiến trường giết địch nữa!
Trương Lãng cố ý hù dọa.
Điển Vi còn chưa biết cho qua phà là có ý gì, Trương Lãng đã xách Bách Tịch Đao lên ngựa.
Không biết có phải bởi vì Bách Tịch Đao, hôm nay trông Trương Lãng tràn trề tự tin, tăng vọt chiến ý.
Hiển nhiên Điển Vi không thấy ánh mắt Triệu Vân, Thái Sử Từ liên tiếp ám thị, thật sự mặc giáp, cưỡi lên chiến mã.
Gã thô giọng nói:
- Chúa công, hay là đừng đánh, lỡ tổn thương chúa công thì không tốt lắm!
Triệu Vân tức muốn ói máu, liên tục ra tiếng khuyên can.
Trương Lãng lắc đầu cười nói:
- Tử Long yên tâm đi, chỉ là tỷ thí bình thường thôi mà.
Thái Sử Từ còn muốn mở miệng khuyên, Trương Lãng đã giục ngựa vào giữa sân đấu, Bách Tịch Đao chỉ vào Điển Vi ở phía xa.
Hắn cười cuồng ngạo nói:
- Lệnh Minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774138/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.