Điền Phong gật đầu đồng ý, nói:
- Rất có thể là vậy. Nhưng Phong còn có điều bổ sung. Chính là Tôn Sách rất có khả năng điều ra một đại tướng bí mật lĩnh binh, ẩn giấu trong Bái quận, sau đó đợi chúa công nôn nóng làm liều thì phối hợp với đại quân của Tôn Sách xuất kích, từ hậu phương cắt đứt quân tuyến của ta, bị kẹp giữa cửa ải quan trọng, cắt đứt hậu phương quân lương, bao vây quân ta.
Mọi người cùng gật đầu, cho rằng khả năng này rất lớn.
Chỉ mình Quách Gia là lắc đầu nói:
- Không đúng, việc làm chưa đánh đã tự hại mình thế này không khả thi.
Điền Phong sửng sốt hỏi:
- Quân sư nói thế là có ý gì?
Quách Gia nói:
- Tôn Sách khổ sở gầy dựng ở Dự Tây mấy năm, Nhữ Nam quận đã thành tượng trưng thủ phủ của họ, nếu dễ dàng để quân ta giẫm lên thì mặt mũi gã ở đâu? Hành động như vậy dễ dàng dắt sói vào nhà, làm không tốt chính là tình hình dẫn lửa đốt mình. Chỉ sợ Tôn Sách sẽ không to gan đến mức làm liều như thế.
Trương Lãng nghĩ đến tính tình của Tôn Sách, cảm thấy cực kỳ có lý, gật đầu nói:
- Không sai. Tôn Sách là người sẽ không dễ dàng chịu thua. Vậy Phụng Hiếu có ý kiến gì không?
Trương Lãng hỏi ngược lại.
Quách Gia cười nhạt hai tiếng, nói:
- Thuộc hạ cho rằng khả năng lớn nhất là Tôn Sách vẫn di chuyển chủ lực hướng đông, quân đội vòng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774085/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.