Trương Lãng cấu cái cẳm nhỏ bé của Dương Dung cười nói:
- Đã hiểu chưa, các nàng ấy là đại ân nhân cứu mạng của ta, tuy hai người này xinh đẹp như hoa như ngọc nhưng các bà vợ của ta cũng không thua các nàng ấy. Ta không có tình ý gì với các nàng ấy, cho nên các nàng cứ yên tâm đi.
Dương Dung hoài nghi nói:
- Thật vậy sao?
Trương Lãng không chút nghĩ ngợi thốt lên:
- Đương nhiên rồi, nếu ta lừa gạt các nàng thì Trương Lãng ta sẽ bị sét….
Văn Cơ cuống quýt dùng đầu ngón tay che miệng tl, ngăn hẵn nói tiếp, hơn nữa giọng nói đầy trách móc nói:
- Thiệt là, ta với Dung tỷ tỷ không phải nói không tin, chàng việc gì phải thề thế?
Ai cũng nhìn thấy trong mắt phượng của Văn Cơ sớm đã biến thành tình cảm dạt dào như dòng nước, không hề nghi ngờ gì tl.
Dương Dung nhìn thấy Trương Lãng nói như vậy, ngược lại cũng khẽ gật đầu, vừa rồi ánh mắt như quét qua, chỉ còn lại bộ dạng chứa đầy sinh khí, để tâm vào những chuyện vụn vặt nói:
- Khổ chàng là một nam nhân, vậy mà lại dùng nữ nhân làm bản chất, chỉ sợ truyền ssi sẽ khiến người ta cười đến rụng răng mất.
Trương Lãng cười haha nói:
- Cứ để cho họ cười, có thể sống sót mới là quan trọng nhất.
Văn Cơ thở nghẹ một hơi, vỗ vỗ bộ ngực, cười nói:
- Ta biết rõ phu quân đại quân sẽ không phụ tỷ muội chúng ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774050/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.