Quách gia ra khỏi hàng trước, sau đó chậm rãi nói:
- Nghị sự lần này, thông qua sự thương nghị của mọi người ta tổng kết ra những việc sau đây. Thứ nhất, đối với huynh đệ Sĩ Tiếp, Sĩ Nhất ở Giao Chỉ, áp dụng chính sách trông xem thái độ thế nào, chú ý gắt gao vào sự thay đổi động thái, đợi thời cơ chín muồi, một tay hành động đánh xuống Giao Chỉ, thống nhất Giang Nam. Thứ hai, xuất binh bình định Sơn Việt, không thể để tiếp tục mối tai họa ngầm, có thể an tâm phát triển chuẩn bị tiến công về phía đông Kinh Châu. Việc này thông qua sự đồng ý của mọi người, không cần nhiều lời.
- Thứ ba, tạm thời không can dự vào hỗn chiến ở Trung Nguyên, đánh quân Tào ở Ba Phụ, hiệp thiên tử chưa hầu, tranh đấu hơn thua với Viên Thiệu. Việc này mọi người vẫn còn nhiều suy nghĩ.
Quách gia nhìn quét một vòng, chậm rãi nói.
- Vâng.
Điền Phong khẽ gật đầu, sau đó có chút mê hoặc nói:
- Nói đến đây, hạ quan bỗng nhiên có một giả thiết, cũng muốn luận đàm với mọi người một chút.
Quách gia mỉm cười nói:
- Điền tiên sinh có suy nghĩ gì?
Điền Phong hơi nghiêng người, nhìn Trương Lãng tâm trạng khổ sở nói:
- Chúa công, chúng ta ta coi quân Tào quá lợi hại rồi, chẳng kẽ bọn hắn thật sự có thể tranh được Quan Trung trước mắt Viên Thiệu sao? Thuộc hạ lại không cho rằng Lý Thúc, Quách Tỷ đã khiến cho nhiều người tức giận như thế, tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774046/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.