Ưng vệ kia không chút suy nghĩ mà nói:
- Xem trình độ xơ cứng thi thể thì tuyệt đối không qua một nén hương.
Trương Lãng trầm giọng nói:
- Mọi người tản ra cẩn thận điều tra phát hiện bất kỳ gió thổi cây lay nào cũng phải lập tức cho ta biết.
Mọi người tuân lệnh tản ra bốn phía cẩn thận điều tra.
Triệu Vũ cong cái miệng nhỏ nhắn có phần không vui lắc cánh tay Trương Lãng thở phì phì mà nói:
- Lãng ca ca tiểu vũ hỏi huynh còn chưa trả lời.
Trương Lãng cười nói:
- Tiểu Vũ bây giờ chưa xác định rõ được.
- Chúa công mau nhìn kỳ.
Lúc này một Ưng vệ hét lớn, chỉ về phía một tảng đá cách đó không xa là thi thể một tên lính.
Ánh mắt của Trương Lãng kéo dài lại phát hiện ra bụi cỏ ở dốc núi này đứt quãng bảy tám cỗ thi thể một mực biến mất ở trong rừng thông chẳng lẽ Từ Hoảng bị bọn họ phát hiện sao? Một đường khổ chiến sau đó trốn vào trong rừng tùng?
Trương Lãng thầm nghĩ.
Lúc này Ưng vệ đã nhanh chóng đi về phía thi thể, dấu chân tuy lộn xộn nhưng có một vết máu kéo dài, rõ ràng là do theo dõi Trương Lãng ý bảo mọi người mau chóng đi về phía rừng tùng đối diện.
Đi vào trong rừng tùng Trương Lãng chỉ đem Lữ thị huynh đệ Dương Dung Triệu Vũ Hàn Sơn cùng với sáu người Ưng vệ tiến vào bên trong, mà đại đa số lâu la thì ở bên ngoài.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773967/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.