Quả nhiên Chu Tuấn khi nghe được tên của Đào Khiêm thì trên khuôn mặt uy mãnh cũng lộ ra vẻ bi thương hai mắt trở nên mê man, hắn không khỏi nhớ lại lúc mình trợ giúp Hán thất phản kháng Đổng Trác Từ Châu Đào Khiêm đã tương trợ như thế nào về sau liên hợp với phần đông chư hầu, muốn giúp mình thảo phạt Lý Thúc Quách Tỷ, nếu lúc đó mình nghe theo Đào Khiêm thì hiện tại cũng không có loạn lạc như bây giờ.
Trương Lãng thấy mình đã đánh đúng chỗ thì thừa lúc sắt còn đang nóng liền nói:
- Tại hạ lần này tiến tới Quan Trung gặp mặt thánh thượng, quả thật là mượn danh tiếng mong chia sẻ trách nhiệm với thánh thượng trừ diệt Lý Thúc Quách Tỷ đám người bọn họ, thái bình giang sơn, đây cũng là tâm nguyện của Đào công lúc sinh thời.
Trên khuôn mặt của Chu Tuấn cuối cùng cũng hiện ra vẻ khen ngợi, khiến cho Trương Lãng mừng thầm, hắn vẫn tiếp tục xuất kích, đúng lúc này có một người hầu lộ vẻ vội vàng chạy vào mà nói:
- Đại nhân có tin tức, thánh thượng không đầy nửa canh giờ sau đã tới Hoằng Nông rồi.
Chu Tuấn nhảy lên khỏi ghế, hai mắt toát ra hào quang mà nói:
- Chuyện này có đúng không?
Trương Lãng cũng sững sờ buổi sáng Ưng vệ còn nói Hiến đế đang trên đường đi đại khái buổi chiều mới tới sao hiện tại lại tới sớm như vậy?
Người hầu kia cung kính mà nói:
- Đúng thế vừa rồi thân tín đã mang hộ tín tới chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773917/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.