Nhìn thấy Trương Lãng muốn bước ra khỏi nghị sảnh, Trương Ninh không thể không bội phục người này bất kể là chiến trường hay là đàm phán mình đều thất bại trước mặt hắn, nàng dịu dàng nói:
- Cuối cùng ta hỏi một vấn đề công tử sao lại tin tưởng Trương Ninh như vậy, thật là khó hiểu.
Trương Lãng nghe tới đây bỗng nhiên dừng lại quay đầu nhìn thẳng về phía Trương Ninh dùng một ngữ khí không thể kháng cự mà nói:
- Vì sao à để ta nói cho tiểu thư biết bởi vì lão bà mà Trương Lãng ta đã định ta không tin tưởng thì còn tin tưởng ai, cho nên tiểu thư cả đời cũng đừng hòng muốn chạy cho dù tới chân trời góc biển ta cũng bắt về, ta tin tưởng ánh mắt của mình, nó sẽ không hại ta.
Dừng lại một chút Trương Lãng lại cười khẽ mà nói;
- Có biết lão bà là có ý gì không, chính là chỉ thê tử phu nhân đấy!
Nghe Trương Lãng nói Trương Ninh nhớ lại tình cảnh không thể kháng cự lúc nãy trong lòng bỗng nhiên lạnh run, thầm sợ hãi thán phục người này thật là khí thế, từ lúc nào đã định mình làm thê tử, khuôn mặt của nàng nhớ tới chuyện này liền ửng đỏ lên, sau đó khẽ cắn môi ngọc thở dài một hơi rồi theo Trương Lãng đi ra khỏi đại sảnh.
Khi Trương Lãng đi ra khỏi phòng mọi người ở xung quanh liền xúm lại, Dương Dung và Triệu Vũ cũng bảy mồm tám lưỡi hỏi hắn.
Trương Trọng và Trương Côn cũng lo lắng tuy nhiên sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773878/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.