Trương Lãng kích động cầm chặt bàn tay trắng ngọc của Dương Dung mà nói:
- Đêm nay nhất định cần phải tận lễ với Dung nhi.
Dương Dung không ngờ Trương Lãng mới đứng đắn được vài phút lại đùa nghịch nàng vừa thẹn vừa buồn cười, thần sắc ôn nhu lúc nãy đã không cánh mà bay, thấp giọng nói:
- Hừ, chàng đúng là sắc lang, Vũ nhi vẫn còn ở gần đây chàng nói lung tung không chừng sẽ dạy xấu nàng.
Trương Lãng lúc này mới phát hiện ra ở cạnh mình còn có một tiểu thái muội, tuy nhiên hắn cũng không để trong lòng cứ làm theo ý mình người khác thấy thì thế nào, hắn quay đầu nhìn lại thì thấy Triệu Vũ dưới ánh sao ửng đỏ cả khuôn mặt, nhìn về phía Dương Dung và Trương Lãng biểu lộ kỳ quái.
Hắn nhịn không được mà trêu đùa:
- Vũ gia nghe gì mà nhập thần vậy, tiểu hài tử không lo học cho giỏi mà nghe lén chuyện của người khác.
Dương Dung cười cười rõ ràng miệng của hắn không che lại còn mắng người khác nghe lén, nàng tức giận nói:
- Chàng thật là vô lại, đúng là không có biên pháp.
Triệu Vũ thì cong miệng lên lộ vẻ mất hứng:
- Ai là hài tử, người ta đã 17 tuổi rồi.
Trương Lãng thất thanh nói:
- Ra là thế Vũ nhi đã trưởng thành 17 tuổi rồi, đã trở thành mỹ nhân lập gia đình được rồi.
Triệu Vũ nghe xong thì trên mặt lộ vẻ vui thích hoàn toàn không để ý tới ánh mắt giảo hoạt của Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773843/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.