Cùng lúc đó, các chiến tuyến đều mở ra chiến sự. Trừ Tiểu Bái thủ thành khá là vất vả ra, tình hình chiến đấu ở nơi khác thì đúng như hắn dự đoán, tiến triển cực kỳ thuận lợi.
Yến Minh canh giữ Cửu Lý Sơn, phát hiện đã có kẻ địch canh gác, gã không nóng lòng liều lĩnh. Tuy đối phương thường tiến đến khiêu chiến nhưng gã làm theo lời Trương Lãng, vẫn là dựa núi đóng trại, chiếm lĩnh nơi trọng yếu, không thèm để ý đối phương khiêu khích, chỉ phòng thủ chứ không tấn công. Hơn nữa đêm đêm nổi trống ba lần, Tào binh vừa ra trận là sẽ ngừng, quay về trại nghỉ ngơi chưa được vài phút là lại đánh trống nữa, khiến Tào binh nghi thần nghi quỷ, khổ không thể tả.
Lý Điển, Nhạc Tiến, Hạ Hầu Uyên lĩnh bốn vạn quân đội, vừa tiến vào lãnh địa Đằng quận chưa tới mười dặm thì chẳng ngờ binh Từ Châu đã trước một bước, bị Thái Sử Từ và Tàng Bá liên tục thiết kế phục kích, tổn thất không nhỏ. Tào quân muốn xuất chiến thì Thái Sử Từ né, Tào quân nhổ trại muốn tiến bắc thì binh Tàng Bá tìm đến. Hai quân như chơi trò trốn tìm, binh Từ Châu núp, Tào quân kiếm. Điều này khiến Hạ Hầu Uyên nóng nảy như giẫm phải lôi, ra lệnh binh sĩ lấy tốc độ cao nhất tiến lên. Kết quả đi đường không rành địa lý, thường trúng mai phục, còn bị cướp trại, đại quân tiến lên rất chậm.
Có Thái Sử Từ và Tàng Bá bảo vệ, vợ chồng Cao Thuận không chút lo lắng bắt đầu dốc sức tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773703/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.