Thái Sử Từ mặt mày tuấn tú, hai mắt sáng như sao, thân thể vạm vỡ, tuổi mới hai mươi tám, dạt dào sức sống. Gã vốn là đồng hương của lạt sử Lưu Diêu Dương Châu, có thư kêu gọi thì đi theo. Một ngày kia gã về Bắc Hải thăm viếng, xem mẹ già sức yếu đau ốm liên miên, vừa lúc Điền Phong cầm lá thư Trương Lãng viết tới tìm, mời hai người cùng đi Từ Châu. Thái Sử Từ vốn bởi vì Lưu Diêu mà không muốn, nghe Điền Phong nói Từ Châu có thần y có thể chữa được bệnh hiểm nghèo cho mẫu thân, lòng mừng rỡ liền đồng ý đi Từ Châu. Quả nhiên Dương Dung ra thuốc đến bệnh trừ, mẫu thân gã mặt mày sáng sủa, bước đi như bay, thường cười vui vẻ. Thái Sử Từ vốn là một đứa con có hiếu, thấy Dương Dung đối xử với mình như khách quý, càng quan tâm chăm sóc mẫu thân, cảm tạ ân đức, đầu về Từ Châu.
Tào Tháo thấy trong quân Trương Lãng lao ra một đại tướng, mặc thanh đồng chiến giáp, áo choàng xanh lam, cầm trong tay điểm cương thương, lưng cắm đoản kích, ngồi trên ngựa vàng gầm gừ, khí thế cuồng dã, lòng thầm kinh ngạc.
Thái Sử Từ vỗ ngựa chạy hướng Hạ Hầu Đôn, tức giận vô cùng quát:
- Ngươi tựa như đồ tể giết heo, sao dám huênh hoang trên chiến trường, coi ta giết ngươi đây!
Hạ Hầu Đôn rất là tức giận, mình tung hoành sa trường mấy năm, chưa từng nghe lời như vậy.
Gã cầm thương vọt hướng Thái Sử Từ, to giọng nói:
- Người đến là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773697/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.