Đương nhiên Trương Lãng biết cho dù Đổng Trác chết rồi thì Hán triều vẫn là diệt vong. Không nói đến sau này Trường An loạn, coi như mình không buông tay, thiên hạ không loạn thì chẳng phải mình không còn cơ hội nhất thống loạn thế?
Vương Duẫn nghe đến phần sau thì mừng muốn khóc, quỳ lạy hô to nói:
- Cứu dân chúng trong thiên hạ nhờ vào tiên sinh vậy!! Ta thay trung thần chết đi lạy tạ tiên sinh!
Trương Lãng vội vã nâng ông dậy, cười thầm trong bụng, nói:
- Vậy đại nhân nên tỉnh táo hành động, cô gái này nhất định phải lựa chọn cẩn thận.
Không biết Điêu Tú Nhi đi rồi, Vương Duẫn hiến liên hoàn mỹ nữ sẽ là ai?
Vương Duẫn vội gật đầu, dẫn Trương Lãng đi gặp Điêu Tú Nhi.
Điêu Tú Nhi vốn đang ngủ say, sau bị thích khách đánh thức, lúc này định cởi áo tắt đèn ngủ thì chợt nghe có người gõ cửa, kêu mình.
- Tú Nhi, Tú Nhi.
Tú Nhi nghe ra giọng của Vương Duẫn, tuy không biết đã khuya vậy mà ông tìm mình có chuyện gì, nhưng không dám chậm trễ.
Nàng tiến lên mở cửa, sau đó yêu kiều vái chào, dịu dàng nói:
- Đại nhân.
Trương Lãng thế là có cơ hội đánh giá một trong bốn mỹ nhân Trung Quốc.
Tú Nhi diện mạo thanh lịch, khí chất cao quý, thật là thướt tha. Dáng người thon thả tư thế ưu nhã, tựa đó hoa lan yên tĩnh nở rộ, thanh tân.
Tuy không văn nhã thanh tú như Văn Cơ, hoa nhường nguyệt thẹn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773688/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.