Sau đó hắn mặc kệ Trương Liêu có phản đối hay không, liền đi nhanh về phía trước.
Dương Dung cũng đi theo sau còn đề phòng xem có người theo dõi hay không.
Trương Liêu không hiểu ra sao, tại sao có cảm giác Trương Lãng lạ lạ có chỗ nào đó không đúng.
Trương Lãng vừa đi vừa hứng thú nói với Trương Liêu:
- Văn Viễn huynh ta biết bây giờ huynh làm thủ hạ của Lữ Bố không được như ý nói thật Lữ Bố không phải là chủ nhân tốt, huynh ở chỗ hắn sẽ làm mai một nhân tài.
Trương Liêu chấn động sau đó thần sát ảm đạm rồi kinh ngạc hỏi:
- Huynh rốt cuộc là ai?
Trương Lãng tự giới thiệu mình:
- Tại hạ họ Trương tên Lãng tên chữ là Chi Thanh, đây là thê tử của tại hạ Dương Dung.
Trương Liêu suy nghĩ cả buổi cũng không nhớ rằng mình có nhận thức Trương Lãng, đành mở miệng nói:
- Hạnh ngộ hạnh ngộ.
Trương Lãng nói tiếp:
- Trương huynh không biết huynh có tính toán gì không/
Trương Liêu cười khổ nói:
- Vốn ta vẫn đang làm thủ hạ của Lữ Bố, tuy nhiên trải qua chuyện hôm nay muốn làm tiếp cũng không được, Vương Phương và Lý Mông là tâm phúc ái tướng của hắn, cũng không phải bọn họ có bản lĩnh hơn người gì mà là công phu vỗ mông ngựa quá lợi hại, bọn hắn hôm nay bị thương, nhất định sẽ ở trước mặt Lý Thúc tố khổ, mà ta ở bên cạnh cũng không tiến tới giúp đỡ, bọn họ nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773626/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.