Trương Lãng hứng thú rồi, ngẫm lại không biết người này là người phương nào.
Lúc này đại hán phát hiện ra có người nhìn mình chằm chằm thì quét mắt qua Trương Lãng.
Trương Lãng kinh ngạc thầm nghĩ hắn phản ứng nhanh nhạy, ánh mắt sắc bén, trong tay cầm chén rượu mặt nở ra nụ cười ý bảo đối ẩm một ly.
Đại hán không lĩnh tình không thèm để ý tới Trương Lãng, hắn cầm lấy hồ lô dốc xuống miệng giống như uống nước khiến cho Trương Lãng líu lưỡi không thôi, nếu đây là bia mình còn có khả năng liều mạng với hắn, nhưng đây là rượu vàng thì không thể nắm chắc rồi.
Nghĩ tới việc mình sau khi lạc vào tam quốc này, vẫn chưa say một trận, trước kia ở trong bộ đội tuy bị cấm uống rượu nhưng buổi tối vẫn có người vụng trộm trèo tường ra ngoài chơi bời, kết quả ngày hôm sau bị huấn luyện viên phê bình.
Lúc này Trương Lãng ngứa ngáy nhịn không được cầm chén đi tới cạnh bàn của đại hán, cũng không đợi hắn đồng ý hay không lập tức ngồi xuống mà nói:
- Bằng hữu này tửu lượng khá đấy, Trương mỗ không mời mà tới muốn cùng huynh uống hai chén.
Đại hán kia khẽ liếc nhìn Trương Lãng, vẻ mặt vẫn âm trầm.
Trương Lãng không thèm để ý rót rượu mà nói:
- Sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai có buồn ngày mai cản.
Hắn nói xong liền uống sạch một ngụm rượu.
Đại hán nghe thấy hai câu thơ này thì tinh thần chấn động nhưng vẫn làm bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773618/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.