Trương Lãng ra ý Dương Dung liền cởi khăn trùm đầu lộ ra mái tóc dài bồng bềnh phong tình vạn chủng.
Thái Ung trong nhất thời sững sờ, binh sĩ bên cạnh cũng ngây người không ngờ được Dương Dung lại là nữ tử hơn nữa còn là một nữ tử rất xinh đẹp nhìn dáng vẻ mê say của nàng đang nhu thuận nắm lấy cánh tay của Trương Lãng.
Hắn nửa ngày sau mới hiểu ra:
- Khó trách ta thấy cô nương hào hoa phong nhã, khí chất ưu nhã, không có khí tức dương cương, hóa ra là một nữ tử.
Trương Lãng cười nói:
- Thái đại nhân không nên trách móc đây là thê tử Dương Dung, còn tại hạ tên là Trương Lãng.
Thái Ung cảm khái nói:
- Giang sơn xuất ra nhân tài, người mới thay người cũ, xem ra lão phu già rồi.
Đúng lúc này An tướng quân liền nói:
- Thái đại nhân hai vị này xử trí thế nào?
Thái Ung liền nói với Trương Lãng:
- Ta nói thì không đổi ý chỉ là không biết hiền khang lệ có tính toán gì không?
Hóa ra Thái Ung khó kiếm được tri âm muốn cùng với Trương Lãng cầm tay ngôn hoan, nghiên cứu thảo luận cầm ngôn.
Thần sắc Trương Lãng mờ mịt nói:
- Hôm nay phu thê của tại hạ vô thân định cư, chân trời xa xăm bốn bể là nhà.
Thái Ung đồng tình nói:
- Không bằng hộ tống lão phu tới Trường An, chúng ta có thể cùng đàm luận về đàn nhạc.
Trương Lãng mừng rỡ trong lòng hắn đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773613/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.