Bên trong khuê phòng sạch sẽ thơm tho, Mộc Hàm Yên đứng thẳng, lạnh lùng nhìn Tinh Tinh đang thản nhiên ngồi trên ghế sửa móng tay, trong mắt có chút căm tức.
"Hỏi lại ngươi lần nữa, vừa rồi ngươi cùng tên nam nhân kia rốt cục là làm chuyện gì?" Mộc Hàm Yên nén hỏa khí lạnh lùng hỏi.
Tinh Tinh giương mắt nhìn Mộc Hàm Yên một cái, không nhanh không chậm nói: "Cô nam quả nữ ở trên giường, người nói chúng ta có thể làm gì".
"Ngươi…" Mộc Hàm Yến mục quang lăng lệ bắn tới Tinh Tinh, mang theo một khí tức cay nghiệt.
"Sao? Ngươi tức giận cái gì? Chẳng lẽ ngươi ghen" Tinh Tinh không buồn để ý, khóe miệng thoáng hiện nét cười trào phúng.
Sát khí băng lãnh trong mắt Mộc Hàm Yên biến mất, thiên kiều bách mị cười nói: "Ngươi đừng quên, ngươi không phải là người"
Tinh Tinh đột nhiên đờ người, con dao trên tay run lên, ngón tay chảy máu, nàng thất thần nhìn vào giọt máu, tựa hồ như không phải từ người nàng chảy ra.
"Ngươi tốt nhất đừng gây chuyện, đừng để ta biết được ngươi giở trò gì, không thì…" Mộc Hàm Yến hừ lạnh một tiếng lắc mình biến mất.
Mộc Hàm Yên vừa đi, Tinh Tinh tâm tình có sự dị thường không thể áp chế ba động nổi lên. Người nàng run lên, nghiến răng ken két, vẻ mặt oán độc, tâm tình nàng xem ra không thể khống chế. Đột nhiên từ giữa tâm mi nàng một luồng khí tức ấm áp quen thuộc, lưu chuyển trên thân nàng, như một bàn tay ôn nhu ôm lấy nàng, làm cho tâm tình nàng từ từ ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628526/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.