Chỉ nghe phách phách vài tiếng, Long Nhất đã điểm trúng huyệt ba vị mỹ nữ đang ngủ say.
"Long Nhất, ngươi làm gì vậy?" Vô Song kinh dị nhìn Long Nhất, vẻ mặt tuấn tú trầm tư, vừa mới thấy được hắn có gì đó là lạ, bây giờ lại thấy càng không đúng.
Long Nhất quay đầu, ngón giữa tay phải đặt ở trên môi ra hiệu im lặng, khẽ thở dài rồi đột nhiên cầm lấy cánh tay phải Tây Môn Vô Hận. Không rõ hắn làm động tác gì, ngón giữa Tây Môn Vô Hận chảy ra 1 giọt máu đỏ tươi. (Kotex, Kotex đâu? Cần Kotex gấp )
Long Nhất cẩn thận hứng lấy giọt máu tươi này, xoay người ra khỏi trướng bồng.
Vô Song cũng theo hắn đi ra ngoài nhưng lại phát hiện Long Nhất ở bên ngoài đã bày ra một kết giới, cũng không biết hắn làm gì bên trong.
"Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?" Vô Song thì thào nói, nàng lần đầu tiên nhìn thấy Long Nhất có bộ dáng như vậy, trong lòng lo lắng không thôi.
Lúc này bên trong kết giới, Long Nhất ngơ ngác nhìn chiếc chén trên tay, trong chén có chất lỏng, trong đó một bên là màu đỏ, bên kia là màu lam.
"Là thật, Vô Hận thật sự không phải là thân muội muội của ta." Long Nhất than nhẹ một tiếng, trong lòng có cảm giác mất mát, nhưng cũng không khỏi cảm thấy phẫn nộ.
Đây thật sự là hoang ngôn, ngay cả Tây Môn Nộ cha hắn cũng không biết sự thật, Tây Môn Vô Hận không phải con ruột hắn. Long Nhất không thể dễ dàng tha thứ, suy nghĩ sâu xa một chút, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628459/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.