Vô Song cầm lấy quả thủy tinh cầu, lật qua lật lại nhìn nhìn rồi nói: "Mã hóa ma pháp thủy tinh cầu, vật này tìm được từ nơi nào?"
Long Nhất do dự một chút rồi nói: "là từ trên người thi thể phụ thân và mẫu thân của nàng rơi xuống trước khi biến mất."
Nhắc tới bọn họ, vẻ mặt Vô Song không khỏi tối sầm lại, nhìn thủy tinh cầu trong tay mà ngây ngốc.
"Song nhi, nàng không cần phải cảm thấy buồn, nghĩ lại thì sự kiện này tựa hồ đã phơi bày ra sự quỷ dị. Nàng nghĩ lại mà coi, hay tay phụ mẫu nàng xuyên vào trong ngựcnàng, nhưng vì cái gì mà nàng không bị sao cả?" Long Nhất liền nói, điều này hắn không nghĩ ra tại sao.
Vô Song gật gật đầu, nhìn xung quanh, hai tay xuất ra một cái thủy lam kết giới, sau đó cắt vào ngón tay mình, một giọt máu rơi vào trong thủy tinh cầu.
Máu tươi chậm rãi rơi vào thủy tinh cầu, một vầng sáng màu hồng xuất hiện, ngay sau đó sương mù bên trong tách ra hai bên, xuất hiện một hình ảnh rõ ràng, đó là một trung niên nam tử anh tuấn, cao lớn, khuôn mặt tái nhợt, khóe môi hiện tơ máu, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
"Phụ thân, đó là phụ thân." Vô Song sau mấy ngàn năm xa cách lại được nhìn thấy hình ảnh phụ thân, nỗi buồn lại đến, khóc không thành tiếng.
"Ngưng nhi, phụ thân không có nhiều thời gian để nói rõ chi tiết với con, địch nhân của Thánh thành đã đuổi giết tới, đó là kiếp nạn không thể tránh được. Nếu con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628432/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.