Bốn người Long Nhất cùng phát ngốc, cho dù biết được Đại Đầu có tập quán ăn đủ thứ hỗn tạp nhưng thật sự không dám tưởng nó lại có thể đem ma pháp công kích cường đại biến thành như đồ ăn ngon mà nuốt vào như thế, trên thế giới này cón cái thứ gì mà nó không thể ăn không? Thật sự đúng là quái thai cả trăm triệu năm mới gặp.
"Thôn phệ Long Thể! Không ngờ lại là Thôn Phệ Long Thể!" Tam Đầu Ma Long chấn kinh phát ra tiếng người, thanh âm như người già, khàn khàn, đôi mắt rồng như phát hiện ra tuyệt thế bảo vật cứ nhìn chằm chằm vào thân hình đang thu nhỏ lại của Đại Đầu.
Thôn Phệ Long Thể? Là cái gì? Long Nhất kì quái nghĩ, thấy bộ dạng của Tam Đầu Ma Long, có lẽ là thể chất phi thường hiếm có trong Long tộc à.
Lúc này, Liễu Như bị chấn bay đi đã quay trở lại, thân hình to lớn lại biến lại hình người đứng bên cạnh Long Nhất, nàng biết vừa rồi Tam Đầu Ma Long thực tế đã buông tha cho nàng,nhưng cũng không làm cho nàng thấy tốt lên chút nào, nếu như nàng không cần đến sinh mệnh của mình thì nàng cũng không biến thành hình rồng, nói thật thì nàng thậm chí rất thích thân thể nhân loại.
"Nha đầu cứng đầu, mặc dù trong cơ thể ngươi có hoàng kim thánh long huyết mạch nhưng tính ra cũng là hậu duệ của hắc ám ma long, ta cũng không làm khó ngươi nữa." Tam Đầu Ma Long dùng giọng già nua nói, chỉ là ánh mắt vẫn nằm y nguyên trên thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628394/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.