Long Nhất như nằm mộng , run sợ một hồi lâu, mở to mắt dùng hết tinh lực nhìn lại. Đúng vậy, cơ hồ giống nhau như đúc, nhưng mà bà ta đã chết rồi mà
lúc này Long Nhất ánh mắt nhìn chằm chằmg vòa nữ nhân đang nói chuyện với quan viên của Ngạo Nguyệt Đế quốc, trong lòng chấn động không thôi, hắn nhớ tới người trong bức họa của Mộ Dung Bác, ngũ quan so với nữ nhân này không có thua kém gì, nhưng Mộ Dung Bác không phải nói đã nói thê tử của lão đã rồi sao? trực giác nói cho Long Nhất, cô gái này cùng Mộ Dung Bác sợ rằng có vạn điểm quan hệ.
đột nhiên, Long Nhất trong đầu xẹt qua một ý niệm, Ngạo Nguyệt Đế quốc hoàng thất phục tính Mộ Dung, Mộ Dung Bác kia sẽ không phải là người trong Ngạo Nguyệt Đế quốc sao, nghĩ tới đây, Long Nhất không khỏi cả người đổ mồ hôi lạnh. Mộ Dung Bác khi nổi danh tới nay, vẫn tự xưng là người Cuồng Long Đế quốc, nhưng xuất thân lão ở đầu thì không một ai biết.
Long Nhất nhíu mày, xem ra đêm nay vô luận như thế nào cũng phải tới Cấm Thiên ngục giam tìm hiểu. Đang nghĩ vậy thì nữ nhân trên xe giường như biết Long Nhất đang chăm chú nhìn mình, ngẩng đầu nhìn thẳng lên
Long Nhất lấy lại tinh thần, cùng nữ nhân này nhìn nhau vài giây, hắn có thể cảm giác rõ ràng sự tức giận cùng bất mãn trong mắt nàng. hắn mỉm cười nhìn nàng, chân điểm nhẹ,cả người như từ từ nhẹ nhàng hạ xuống
Thấy Long Nhất xuống, đám thủ vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628326/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.