Dịch: bangphong Biên dịch & biên tập: Long Nhất Long Nhất nhìn thấy hồng mang trong mắt Long Nhị, trong lòng không khỏi thất kinh, không lẽ cỗ khô lâu này thật sự sản sinh ý thức ư? Chính lúc Long Nhất còn đang kinh ngạc không thể tả được, tiểu lão hổ Tiểu Tam lại từ trong mật động chuồn ra, tham lam nhìn chằm chằm vào đám thi thể nằm trên đất, rất nhanh hấp thu lấy hắc ám ma lực còn chưa tan biến hết trên những thi thể đó. Mà lúc này, sự tình phát sinh càng khiến Long Nhất thêm kinh ngạc, Long Nhị bất ngờ không có mệnh lệnh của hắn cũng chuyển thân đi tới, hấp thụ lấy hắc ám ma lực trên đám thi thể. "Cái này.thế giới này không lẽ điên hết rồi?" Long Nhất lẩm bẩm nói, khô lâu mà cũng có thể sản sinh ý thức? Hành vi của Long Nhị có thể là một thứ bản năng, nhưng có bản năng không phải đủ chứng minh có sinh mệnh hay sao? Trong lúc nhất thời, Long Nhất cũng không biết Long Nhị sản sinh ý thức đối với hắn mà nói rốt cuộc là tốt hay là xấu, sau này sẽ không biến thành cường đại mà thoát khỏi sự khống chế của hắn chứ, như vậy thì đúng là phiền toái rồi. Nhưng muốn Long Nhất hủy đi cỗ khô lâu này hắn lại không nỡ. Sau lúc hấp thu xong hắc ám ma lực còn sót lại trên đám thi thể, Long Nhị lại khôi phục bình thường, cho dù Long Nhất có kêu gọi thế nào cũng không hề phản ứng. "Bỏ đi, để sau này hãy nói vậy." Long Nhất đem siêu cấp khô lâu cùng thất sát khôi lỗi thu vào trong hắc ám thứ nguyên không gian, rồi cắp Nam Cung Nỗ vẫn đang hôn mê thoát ra khỏi đại động trong dòng sông. Sự việc này hắn phải báo với phụ thân Tây Môn Nộ của hắn một tiếng. Một hắc ám thế lực nằm ngoài Hắc Ám giáo hội mà thần bất tri quỷ bất giác bám rễ nơi Đằng Long thành, Thiên Võng tình báo lại hoàn toàn không một chút phát giác, rõ ràng hắc ám thế lực này phi thường cường đại, thật sự khiến người ta đau đầu a. Lúc này Đằng Long thành cũng vì Nam Cung Nỗ bị bắt cóc mà trở nên hỗn loạn, tất cả thành môn đều bị phong tỏa, chỉ cho phép tiến vào chứ không cho trở ra. Khi Long Nhất mang Nam Cung Nỗ về đến cửa thành môn, Nam Cung gia chủ Nam Cung Trường Phong cùng Nam Cung Hương Vân hay tin vội vàng chạy đến. "Tây Môn Vũ, đệ đệ ta hắn không sao chứ." Nam Cung Hương Vân nhìn thấy Nam Cung Nỗ vẫn hôn mê nằm trong lòng Long Nhất lo lắng hỏi. "Không sao, chỉ bị ngất đi thôi." Long Nhất vỗ hai cái trên người Nam Cung Nỗ, hắn lập tức lừ đừ tỉnh dậy, thần tình vẫn có vẻ mơ màng, tựa hồ còn chưa rõ đã phát sinh chuyện gì. "Tỷ phu, huynh ôm đệ làm gì? Đệ đâu phải là tam tỷ." Lời Nam Cung Nỗ thốt lên khiến Long Nhất dở khóc dở cười, cũng làm cho Nam Cung Hương Vân hai má đỏ bừng. "Xú tiểu tử, ngươi đã khiến chúng ta lo đến chết đi được, giờ lại ở đây nói hươu nói vượn." Nam Cung Hương Vân bước tới nắm lấy lỗ tai Nam Cung Nỗ xách lên. "Ai da, tam tỷ mau buông tay ra, lỗ tai đệ sắp rớt ra rồi đó." Nam Cung Nỗ vội lên tiếng xin tha. Lúc hai tỷ đệ còn đang huyên náo, Tây Môn Nộ lại đi tới, ba người tiến vào trong phòng nơi ở của thủ vệ thành môn. "Vũ nhi, ngươi nói xem, ngươi tìm thấy Nam Cung tiểu thiếu gia ở chỗ nào?" Tây Môn Nộ hỏi. Long Nhất liền đem nguyên ủy câu chuyện toàn bộ nói qua một lần. Tây Môn Nộ lập tức phái người đến dòng sông để tra xét trước, đầu mày nhíu chặt lại. "Không tưởng được một nhánh hắc ám thế lực lớn như vậy tiềm phục tại Đằng Long thành mà ta lại hoàn toàn không hay biết? Nếu không phải Hắc Ám giáo hội, thì có thể là ai đây?" Tây Môn Nộ trầm ngâm nói. Lúc này sóng ngầm tại Đằng Long thành dũng động càng lúc càng mãnh liệt, không cẩn thận một chút sẽ bị chết chìm ngay. "Có thể nào là...." Nam Cung Trường Phong chỉ chỉ tay lên trên, ý nói có thể nào là hoàng đế Long Chiến cùng hắc ám thế lực cấu kết với nhau hay không. "Không phải không có khả năng này." Tây Môn Nộ trầm giọng đáp. Rất nhanh, người xuống dòng sông thám xét đã quay lại. Bọn họ báo cáo địa động trong dòng sông đã hoàn toàn sụp đổ, ngay đến một cỗ thi thể cũng không tìm thấy. "Cái gì? " Long Nhất đứng bất dậy, không tưởng được thủ cước của chúa thượng đó lại nhanh như vậy. Hắn vừa mới ra ngoài thì dấu vết toàn bộ đều đã biến mất sạch. "Bỏ đi, cho dù chúng ta có đi điều tra khẳng định cũng không thu thập được gì, sau này chú ý một chút là được rồi." Tây Môn Nộ khoát khoát tay nói. Lúc quay về Tây Môn phủ, trời cũng đã tối hẳn, gió lớn bất chợt nổi lên, tựa hồ như thời tiết thay đổi a. Ngu Phượng sớm đã đến Tây Môn phủ. Lúc nàng quay về lữ xá mới biết được Long Nhất đã cưỡi Hồng Vân đi rồi, liền hối hả chạy đến Tây Môn phủ, nhưng không tưởng được phải đợi mất hơn nửa ngày trời. oOo Long Nhất thân hình xích lõa nằm trên giường, còn Tiểu Y cùng với Ngu Phượng chỉ mặc nội y bằng tơ mỏng ngồi hai bên hắn, đang ôn nhu giúp hắn xoa bóp toàn thân. "Thật thoải mái, Phượng nhi dụng lực một chút, Tiểu Y lên trên chút nữa, lên trên chút nữa." Long Nhất khóe miệng hừ hừ dâm đãng, trên mặt lộ biểu tình say đắm, mà lúc này ngọc thủ Tiểu Y cũng đã án lên trên đám cỏ nơi đùi của Long Nhất. Tiểu Y má đỏ hồng đưa tay lên một chút, không cẩn thận lại chạm đến tiểu Long Nhất. Long Nhất rên khẽ một tiếng, mở mắt ra tà dị cười nói: "Tiểu Y, tiểu huynh đệ của ta nói nó cũng muốn được mát xa". Tiểu Y kiều mị liếc mắt nhìn Long Nhất, tiểu thủ nghịch ngợm búng nhẹ lên tiểu Long Nhất một cái, lại không ngờ được tiểu Long Nhất liền tức khắc phát nộ, nơi đỉnh đầu khố tử rộng thùng thình đó dựng thẳng lên một vật cứng cáp trông như môt túp lều. "Tiểu Y, còn không mau giúp phu quân hạ hỏa." Ngu Phượng ở bên cạnh ranh mãnh cười nói. "Dạ, Phượng tỷ." Tiểu Y khuôn mặt đỏ bừng thẹn thùng đáp một tiếng, đôi tay nhỏ xinh nhẹ nhàng nắm lấy tiểu Long Nhất, bắt đầu cuộc mát xa đầy hương diễm. Long Nhất thấy Ngu Phượng đang cao hứng ở bên cạnh, nhãn tình lướt xuống nhìn xoáy vào bộ ngực phong mãn khêu gợi của nàng, mặc dù không được vĩ đại như của U U, nhưng trong các nữ nhân của Long Nhất cũng tính là không nhỏ. Ánh mắt dâm tà của hắn rực sáng, bất chợt nhớ tới món mát xa ngực ở tiền thế, không khỏi bắt đầu nổi lên ao ước. "Phượng nhi a, ta vừa nghĩ đến một phương pháp mát xa càng thoải mái hơn, nàng thử xem thế nào ha?" Long Nhất hắc hắc cười nói, nhãn tình không hề nháy mắt nhìn chăm chú vào song phong trắng nõn mịn màng lộ ra quá nửa của Ngu Phượng. "Phương pháp gì? Chỉ cần phu quân thoải mái chuyện gì Phượng Nhi cũng đều nguyện ý hết." Ngu Phượng ngọt ngào cười đáp. "Ừm, phương pháp này được gọi là mát xa ngực. Qua tên gọi mà biết nội dung. Ngực đây chính là bộ ngực đó. Nói cách khác là dùng bộ ngực để mát xa." Long Nhất hắc hắc cười nói. "Á, nhưng.nhưng làm sao để dùng ngực mát xa." Ngu Phượng khuôn mặt đỏ rực mắc cỡ nói. Lúc này khuôn trăng của nàng đang được mục quang của Long Nhất nhìn chăm chú mà kiêu ngạo vểnh lên. Nàng nguyện ý đem thân thể mình trưng bày trọn vẹn trước mắt tình lang không hề bảo lưu. Long Nhất đại thủ vươn ra, búng nhẹ một cái, mảnh vải nhỏ trước ngực Ngu Phượng phất phơ rơi xuống, một đôi ngọc nhũ tuyết bạch săn chắc vươn cao khẽ run nhè nhẹ lên xuống. "Miu miu của Phượng nhi tỷ tỷ thật lớn a." Tiểu Y hâm mộ nói. "Tiểu Y cũng không nhỏ a." Ngu Phượng cười cười trong lúc Tiểu Y kêu thét lên đã lột hung y của nàng xuống. Long Nhất mở to hai mắt, nhìn thấy trước mặt hai đôi cực phẩm ngọc nhũ, yết hầu không ngừng hoạt động lên xuống. Hắn ôm lấy eo Ngu Phượng đặt nàng nằm phủ phục trên người mình, hai khối tròn mềm mại trước ngực áp lên trên lồng ngực hắn. "Phu quân, hiện, .hiện tại Phượng nhi làm thế nào đây a?" Ngu Phượng có chút thẹn thùng hỏi. "Chống hai tay lên một chút, thân thể chuyển động lên xuống, dùng bộ ngực phong mãn của Phượng nhi giúp phu quân mát xa." Long Nhất bắt đầu hướng dẫn động tác cho Ngu Phượng, hưng phấn khiến cho tiểu Long Nhất lại nở to lên vài phần. Ngu Phượng theo chỉ dẫn của Long Nhất bắt đầu chuyển động, cảm giác được ngực mình trong lúc ma sát sinh ra từng trận cảm giác tê tê, đặc biệt là hai viên tiểu anh đào mẫn cảm càng ngứa ngáy khó chịu, không tự giác được dựng thẳng đứng lên. "Phượng nhi, nàng thật tuyệt, đừng ngừng lại." Long Nhất khen ngợi nói, đại thủ lại ôm lấy đồn nhục nhu nhuyễn của Ngu Phượng mà nắn bóp, cảm giác nơi tay đó thật sự rất sảng khoái. Thấy Long Nhất được Ngu Phượng hầu hạ đã thoải mái như vậy, còn nàng nỗ lực dùng tay giúp hắn lại không có được một lời khích lệ, Tiểu Y trong lòng bất bình, nhớ tới lúc tiểu Long Nhất được Ngu Phượng dùng miệng phục thị dáng vẻ của Long Nhất như muốn bay lên trời, khẽ cắn môi kìm nén ngượng ngùng phủ phục người xuống. "Ối, Tiểu Y, đừng dùng răng, dùng đầu lưỡi thôi.sảng khoái quá." Long Nhất chỉ cảm giác tiểu huynh đệ tiến vào một trong một khoang ấm áp, nhưng Tiểu Y hiển nhiên còn rất non nớt, hàm răng cạo vào làm Long Nhất đau đớn, cũng may năng lực học tập của Tiểu Y thuộc hạng nhất, chỉ chốc lát đã có dáng có dấp như đúng rồi. Sinh hoạt như vậy thật quá mức tuyệt vời, Long Nhất vừa cảm thán lại vừa hưởng thụ. Phục vụ đến mức này thật so với thần tiên còn tiêu diêu hơn a. Kích thích đến cực hạn, Long Nhất nhẫn không được nữa, xoay người trở lên, như con hổ đói ôm lưỡng nữ đè xuống, một trường xuân tiêu mỹ lệ bắt đầu triển khai Long Nhất ôm Tiểu Y cùng với Ngu Phượng đã thỏa mãn trong lòng, lắng nghe tiếng mưa tí tách ngoài hiên, cảm giác cũng dần yên tĩnh trở lại. "Phu quân, còn chưa ngủ sao?" Ngu Phượng mở mắt, ngẩng đầu lên nhìn Long Nhất quan tâm hỏi. "Ừm, nàng ngủ trước đi." Long Nhất cười nhẹ khẽ hôn lên hàng lông mi dài cong vút của Ngu Phượng. Ngu Phượng hơi nhỏm người dậy, nâng một tay Long Nhất đưa ra sau đầu nàng, lại đem đại thủ Long Nhất đặt lên bộ ngực phong mãn của nàng, còn ngọc thủ nàng cũng luồn vào trong chăn mơn trớn tiểu Long Nhất. Không biết bắt đầu từ bao giờ, nàng đã có thói quen như vậy, thích nắm tiểu Long Nhất mà ngủ, cũng thích đại thủ của Long Nhất đặt trên ngực nàng, như vậy nàng sẽ có một thứ cảm giác an toàn kỳ lạ. Bàn tay Long Nhất khẽ xoa nhẹ lên ngọc phong của Ngu Phượng, đột nhiên nhớ đến lúc sáng nói chuyện với Cừu Phục, liền hỏi: "Phượng nhi, hai hệ phái của Phượng Hoàng đấu khí của các nàng có phải đã từng phát sinh xung đột hay không?" "Xung đột? Sao lại hỏi vậy?" Ngu Phượng nghi hoặc hỏi lại. "Nàng còn nhớ Cừu Phục kẻ mà ta đề cập tới không? Hôm nay ta tìm y vốn muốn để y cùng nàng gặp mặt, nhưng nghe ngữ khí của y tựa hồ đối với Phượng Hoàng gia tộc các nàng có thiên kiến rất lớn, phải nói là rất khinh thường." Long Nhất đáp. "Làm sao có thể? Nương thân cũng chưa từng nói với thiếp." Ngu Phượng kinh ngạc nói. Vậy là Long Nhất đem toàn bộ đoạn đối thoại với Cừu Phục hồi sáng kể lại một lượt cho Ngu Phượng. "Sao lại có thể như vậy? Phượng Hoàng gia tộc chúng ta đã làm chuyện gì? Sao lại không còn mặt mũi để xưng là hậu nhân của Liệt Diễm sơn trang. Không được, sáng mai chàng đưa thiếp đi gặp y, thiếp nhất định phải đối mặt hỏi cho rõ mới được." Ngu Phượng thở hổn hển nói. "Chuyện này ta sẽ an bài." Long Nhất liền đáp ứng. Đúng lúc này, một đạo thiểm điện ngân sắc rạch ngang bầu trời xẹt lên một tiếng, liền sau đó vang lên hai tiếng sấm lớn, làm Ngu Phượng với Tiểu Y sợ hãi co rúc trong lòng Long Nhất. Đột nhiên, Ngu Phượng cùng Long Nhất đối mắt nhìn nhau, hoảng sợ bất chợt cùng kêu lên một tiếng: "Bắc Đường Vũ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]