Dịch: aishiteru
Biên dịch & biên tập: Long Nhất
Long Nhất nhìn hình bóng đỏ rực đang đi dưới trời mưa tuyết tán loạn, nhìn cặp mắt trong sáng long lanh đó của nàng, mũi hắn đột nhiên cay cay, chỉ cảm thấy hàng trăm vạn loại tâm tình giấu trong tim dường như bắt đầu theo mạch máu mà lan tỏa khắp toàn thân, cảm giác tê tê dại dại cũng theo đó nổi lên vừa như hạnh phúc, hay là vui sướng vậy.
Long Nhất chầm chậm hạ thân xuống, nhịn không được sự kích động trong lòng, cất giọng khàn khàn run rẩy kêu lên: "Phượng nhi!"
Cả người Ngu Phượng run lên, những giọt sương trong mắt vừa chớp động đã tích tụ lại thành nước mắt thánh thót rơi xuống, bao hàm cả tình cảm nhớ nhung của nàng.
"Long Nhất." Ngu Phượng khẽ thì thào, khóe miệng hé nở một nụ cười tuyệt mĩ. Nàng tiến về phía trước hai bước rồi đột nhiên như không kìm được băng mình chạy đến nhao vào vòng tay Long Nhất.
Ngu Phượng vừa nhảy vào lòng Long Nhất ôm chặt hắn như con gấu bám chắc thân cây không rời. Sau đó nàng cảm giác được cả thân mình bắt đầu xoay tròn bay lên.
Híc híc híc, Ngu Phượng vừa rơi nước mắt vừa cười hoan hỉ. Hạnh phúc đột nhiên đến làm cho nàng hầu như không phân biệt được rõ đây có phải là thật hay nàng đang mơ.
Long Nhất ngừng xoay tròn, ôm người ngọc trong lòng thật chặt, ngửi mùi hương thanh nhã quen thuộc trên người Ngu Phượng làm hắn cảm thấy một cảm giác dạt dào chưa từng trải qua. Đó là một loại cảm giác ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628265/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.