Một lúc sau, huyết sắc khô lâu ấn ký trong lòng bàn tay của Long Nhất từ từ tan biến.
"Cô có sao không?" Long Nhất kề sát lỗ tai Lãnh U U nhẹ giọng hỏi.
Lãnh U U đỏ mặt, vội nhảy ra khỏi vòng tay của Long Nhất, thối lui hai bước, ngượng ngập bối rối đứng im không biết nói gì cho phải.
"Hai người." Lộ Thiến Á vẻ mặt bàng hoàng, ngón tay hết chỉ vào Long Nhất lại chuyển sang Lãnh U U. Nàng không tài nào hiểu nỗi tình thế nguy hiểm vừa xảy ra mà chỉ thấy Long Nhất bất thần nhào tới ôm chặt Lãnh U U, tiếp đến Lãnh U U tự nhiên vùng thoát ra, rồi lùi lại đứng ngây ra đó.
"Hai người gì mà hai người, thời gian không còn sớm nữa, mau nghỉ ngơi đi, sáng mai còn phải khởi hành sớm nữa." Long Nhất gõ nhẹ lên trán của Lộ Thiến Á, rồi xoay mình bước ra khỏi cửa, bỏ lại hai mỹ nữ đang đứng im như tượng trong phòng.
Long Nhất chuyển sang một căn phòng khác, nhanh chóng mở tung cửa sổ rồi phóng lên nóc nhà nhẹ nhàng như chim én nhưng không kém phần lanh lẹ như chim ưng. Tầm mắt quan sát khắp trong ngoài hạ viện, nhưng tịnh không thấy bóng dáng của kẻ khả nghi vừa thi hành hắc ám ma thuật, hoặc giả kẻ này là một cao thủ hắc ám thuật có thể che giấu khí tức để ẩn thân. Long Nhất căn bản không biết phải bắt đầu tìm kiếm từ đâu, đành quay trở lại phòng, trong lòng minh bạch một điều, thế giới này không hề đơn giản như hắn nghĩ, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-phap-su/1628068/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.