Đột nhiên, trang chủ Ngọc Thiên Khải lấy khí thế sét đánh ngang tai xông lên tấn công hồng y thiếu niên khiến tất cả chư vị có mặt đều thất kinh. Sau một loạt màn so chiêu gay cấn, hồi hộp, hai người mới chịu dừng lại bởi tiếng thét của vị phu nhân mỹ mạo như thiên tiên: “Dừng tay lại!”. Ách, chính là mẫu thân và nương tử đại nhân của hai người vừa mới đấu nhau không biết sống chết kia. Ngọc phu nhân tức giận rồi: “Thiên Khải, chàng giỏi lắm, Băng nhi bị thương vừa mới tỉnh lại, vậy mà chàng nỡ ra tay với con, tối nay quỳ ván giặt cho ta”. Từ sớm nàng đã nhận ra thiếu niên kia chính là ái nữ bảo bối của nàng rồi, hơn nữa dung mạo kia có sáu phần giống nàng, bốn phần giống phu quân. Làm gì có chuyện ông ấy không nhận ra nhi tử của mình cơ chứ. Vậy mà vẫn dám ra tay với nó, thật không thể tha thứ được!
Ách, vị mẫu thân này quả thật còn bưu hãn hơn lão mẹ của Linh Băng nàng ở hiện đại nữa nha. Dù vậy, nhưng cảm nhận sự quan tâm, chăm sóc của bà vẫn khiến cho lòng nàng như có dòng suối ấm áp chảy qua. Hờ hờ, có ai mà không biết ở Thanh Phong quốc này, trang chủ Ngọc Thiên Khải anh tuấn bức người, tài năng hiển hách, gia tài ngàn vạn, giầu ngang một quốc gia. Không sợ trời, cũng chẳng sợ đất, đến như hoàng đế lão tử còn chả thèm để vào mắt. Duy chỉ sợ mỗi mình vị nương tử, một trong tứ đại mỹ nhân tuyệt sắc của Phượng Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-nu-phu-van-dao-hoa/191556/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.