Hắn là thiếu niên rất xinh đẹp, mặc dù hắn kháng nghị vô số lần rằng nam nhân không thể dùng từ “xinh đẹp” để hình dung, nhưng biểu muội của hắn vẫn như cũ nói hắn là nam nhân xinh đẹp, dường như không thể thấy bộdáng tức chết của hắn thề không cam lòng. Hắn biết, hắn hiểu ai kêu bộdạng hắn so với nàng còn xinh đẹp hơn, sẽ khiến cho nữ nhân sinh lòngghen tị, cho dù nàng nói nàng không phải là một cô nương, nhưng tươnglai sẽ là nữ nhân, hơn nữa còn là một nữ nhân hay ghen tị.
Hắndùng lí lẽ nghiêm túc thanh minh lần nữa, hắn – Phong Thần Ngọc tươnglai tuyệt đối sẽ trờ thành một mỹ nam tử danh xứng với tên – Phong ThầnNgọc.
Nhưng biểu muội của hắn cũng rất khinh thường hắn nâng cằm lên, nói với hắn câu khiến cho hắn phải hộc máu, ảnh hưởng đến cuộcsống của hắn sau này —-
“Một tên khất cái lại phong lưu tuấn lãng có cái rắm dùng.”
Đây là ô nhục, tuyệt đối là ô nhục.
Đúng vậy, từ nhỏ hắn anh tuấn chịu không nổi, thông minh lanh lợi, người gặp người thích – Phong Thần Ngọc sống gần hai mươi năm, việc duy nhất làmcho hắn khó chịu, chính là một gã tướng mạo bình thường, lại rất thôngminh….. biểu muội của hắn, hơn nữa còn lại là cái loại không hề có quanhệ huyết thống này, chỉ vì mẫu thân hai bên kết bái với nhau mà hìnhthành mối quan hệ họ hàng này. Chỉ vì hắn nói bộ dạng của nàng rất khócoi, nàng thuận tiện cười nhạo hắn, chèn ép hắn vì chí nghiệp cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-khat-nhi-yeu-xinh-dep/2127332/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.