Ánh nắng chói chang rọi qua cửa sổ rọi ào, Hoa Ngọc Khanh cũng từ trong giấc ngủ tỉnh lại. Nàng lập tức cảm giác được Âu Dương Quốc Vĩ đang khoanh chân ngồi bên cạnh. Cảnh hành công này cũng là việc hằng ngày Âu Dương Quốc Vĩ đều làm, Hoa Ngọc Khanh cũng sớm thành thói quen. Nàng chợp chợp hai mắt, bởi vì tối qua ngủ không ngon, mắt có hơi đỏ. Nghĩ đến đủ loại tình huống tối qua, mặt Hoa Ngọc Khanh không khỏi lại đỏ lên. Nàng lén lút mở hai mắt ra nhìn, quan sát bóng lưng của Âu Dương Quốc Vĩ.
Âu Dương Quốc Vĩ hành công sau ba vòng, cảm giác chân khí trong cơ thể càng mênh mong, có loại khí tuỳ ý đi, chân khí lâu lâu phản kích lại khiến cảm giác như một kích trí mạng. Đây là hiện tượng chưa từng có khi luyện công lúc xưa. Âu Dương Quốc Vĩ vừa vui vừa sợ nghĩ rằng, có thể 'Xích Dương thần công' của mình sắp đột phá qua tầng thứ tám. Nếu không bởi vì Hoa Ngọc Khanh đang ngủ bên cạnh, sợ rằng chân khí phạm tới nàng nên đã khắc ý nội liễm, nói không cừng chân khí 'Xích Dương thần công' có thể huyễn hoá tới kim long, đạt đến cảnh giới đả thương người trong vô hình.
Hoa Ngọc Khanh si mê nhìn bóng lưng của Âu Dương Quốc Vĩ. Chẳng biết bao lâu, Âu Dương Quốc Vĩ thu công, xoay người nhìn nàng, thấy nàng như vậy, nở nụ cười ôn nhu. Hoa Ngọc Khanh từ si mê tỉnh lại, thấy Âu Dương Quốc Vĩ đang mỉm cười với mình ( lúc này, Hoa Ngọc Khanh cảm giác được nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-diem-hiep-truyen-ky/1557440/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.