Edit: PT a.k.a Ring.
“Lan, này làm phiền cậu……”
“Mình cũng vậy……”
“Còn mình nữa……”
Cái quái gì vậy? Kinh ngạc nhìn một đống thư ái mộ cùng quà tặng màusắc sặc sỡ, được gói xinh đẹp trên bàn, Đỗ Lan lần đầu tiên trong đờithấy đau đầu.
“Mình không phải người đưa thư!” Cắn răng, tâm tình rất là ác liệt.
“Cậu đương nhiên không phải!” Mấy cô nàng vây quanh bốn phía che miệng cười không ngừng, cùng đồng thanh sửa đúng. “Cậu là chim bồ câu đưa thư a!”
A – để cô chết đi! Đỗ Lan kêu rên không ngừng, chỉ mong có người cho cô một đao ngay bây giờ.
“Sao các cậu không tự mình đưa tới tay hắn, như vậy có phải có thành ý hơn không?” Mẹ nó! Vì sao muốn cô biến thành ‘bồ câu đưa thư’, giúp đám người này chuyển thư tình chứ?
“Ai nha! Tụi mình là những thiếu nữ nha, sẽ thẹn thùng!” Một cô nàng trong đám xấu hổ nở nụ người. “Hơn nữa tụi mình nghe nói, mấy ngày trước cậu giúp bạn Hồng đưa thư, kếtquả bạn Thiệu thực sự hẹn cậu ấy đi chơi, còn nói là nể mặt cậu nữa! Cho nên a, tụi mình cũng muốn dùng cách này……” Ngừng một chút, giọng nói lại chuyển sang nham hiểm. “Lan, cậu sẽ không bất công chỉ giúp một người chứ?”
Nghe vậy, trong lòng Đỗ Lan đã muốn nguyền rủa mười tám đời tên nàođó! Tiện bại hoại bản thân hắn mê gái, làm chi lại tìm lí do cùng kéo cô xuống nước? Nể mặt cô? Nể cái búa! Chính mình phong lưu không thừanhận, còn muốn đổ trách nhiệm lên người cô, thật đê tiện!
Cực kì hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-dau-oan-gia/31108/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.