Tần Chính chỉ liếc nhìn Dương Thiên một cái rồi quay sang nói với lái xe:
- Đến Thiên Hải quán.
Xong cũng không nhìn Dương Thiên, nhắm mắt vờ như đang ngủ. Dương Thiên nhìn Tần Chính một lúc, thấy đối phương không định nói gì, liền nhắm mắt ngủ luôn. Một lúc lâu sau nghe tiếng ho của Tần Chính, Dương Thiên mới mở mắt ra:
- Đến rồi sao?
Tần Chính trợn mắt một cái, không nói hai lời liền đi vào. Dương Thiên có chút khó chịu, cái này rõ ràng là đang thị uy trước mặt hắn. Có điều dù sao cũng là nhạc phụ tương lai, Dương Thiên đành cố nhịn. Bước vào trong nhà hàng, Tần Chính nói với tiếp tân:
- Ta là Tần Chính, lấy cho ta một phòng sang loại trọng nhất.
Nghe được Tần Chính nêu tên, nhân viên vẻ mặt liền mừng rỡ, lấy lòng:
- Không biết là Tần tổng đến, đã thất lỗi. Mời Tần tổng lên lầu 8.
Gật đầu, ra hiệu cho Dương Thiên theo sau. Bước vào một căn phòng rất sang trọng, trong phòng có một cái bàn lớn, chén dĩa sáng loáng, trên bàn để hai cái giá để nến rất cao, xung quanh bày rất nhiều tranh, đồ cổ, xem có vẻ rất quý giá. Hai nhạc công đang ngồi đằng xa đàn vĩ cầm, một người thổi một loại kèn tây rất lạ, một người đang đánh piano. Dương Thiên cũng là lần đầu đến một nơi sang trọng như thế này, hắn tuy có nhiều tiền nhưng cũng chưa từng đến những nơi như vậy. Dù sao, đẹp mắt chưa hẳn đã ngon miệng.
Dương Thiên ngồi đối diện với Tần Chính, Tần Chính vẫn giữ vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/189181/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.