- Ta biết, vào đi.
Nói xong, cũng không đợi Tiêu Chính Long đáp lại, liền bước vào nhà. Tiêu Chính Long không nhanh không chậm bước theo sau, ngồi vào ghế đối diện Dương Thiên:
- Ngươi biết ta?
Tiêu Chính Long vốn cực kì nổi tiếng trong giới hắc đạo, bởi vì tài trí cũng như thủ đoạn huyết tinh của hắn, hắn cho rằng việc Dương Thiên biết đến hắn cũng rất bình thường.
Dương Thiên nhìn Tiêu Chính Long với ánh mắt khó hiểu:
- Không phải ngươi vừa nói ngươi tên là Tiêu Chính Long sao? Đây chính là ngươi nói cho ta biết.
Mặt có chút sạm lại, Tiêu Chính Long biết mình đây là bị Dương Thiên đùa giỡn nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh:
- Vậy sao. Vậy để ta giới thiệu lại một lần nữa. Ta là Tiêu Chính Long, người đứng đầu hắc đạo của Thanh Lâm huyện, đồng thời của toàn bộ Bắc Giang tỉnh.
Dương Thiên cười thầm: “Đây là muốn hù dọa ta sao?”.
- Được rồi. Vậy ngươi đến đây rốt cuộc là có chuyện gì. Ta cũng không có nhiều thời gian lắm.
Tiêu Chính Long có đôi chút tức giận, hắn đường đường là lão đại hắc đạo, mọi người nhìn thấy hắn đều phải gọi một tiếng Long lão đại. Dương Thiên không gọi thì thôi, đằng này còn muốn đuổi hắn đi. Cố nén giận, Tiêu Chính Long nói:
- Dương Thiên, ta là lão đại của A Hổ.
- A Hổ? Hổ ca? Ngươi đến đây để trả thù cho hắn?
- Hắn tài không bằng người bị đánh cũng đáng. Có điều ta là lão đại hắn cũng nên thay hắn đòi lại công đạo.
- A. Vậy nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/189179/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.