Đã đến Ma Vực, Dương Thiên cũng không vội vã đến Ma Thần Cung. Ma Vực sừng sững tồn tại hàng trăm vạn năm, đối chọi gay gắt với chính đạo mà vẫn giữ ở thế bất bại liền chứng tỏ nó không tầm thường. Dương Thiên tự nhận, một đối một, cho dù là Huyền Phong Ma Đế cũng không phải đối thủ của hắn. Thế nhưng sau lưng Huyền Phong Ma Đế là Ma Thần Cung, thậm chí là cả Ma Vực. Sức lực của vô số tu sĩ hợp lại là không thể xem thường. Nhớ đến Long Tộc hay Lam Vũ Tông, thực lực mỗi người đều không có gì đặc biệt, nhưng khi hợp sức lại đều khiến Dương Thiên gặp ít nhiều khó khăn. Đặc biệt là Long Tộc, Long Thần Khôi Lỗi khi đó vẫn chưa hoàn chỉnh, nếu để nó được luyện chế thành công, thực lực Độ Kiếp Thất Chuyển hoàn toàn được phát huy, Dương Thiên sẽ gặp rất nhiều phiền toái. Quan trọng nhất, hắn không có nhiều thông tin về Ma Vực, lập tức tấn công thì không tốt lắm.
Cho nên lần này Dương Thiên quyết định chậm rãi thu thập thông tin rồi ra tay cũng không vội. Dù sao Hà Chính Hùng đang lo sợ Dương Thiên báo thù, vẫn sẽ ở nơi này nương nhờ Huyền Phong Ma Đế, Dương Thiên không cần lo hắn chạy trốn mất. Muốn thu thập thông tin mà không bị ai phát hiện, cách tốt nhất chính là xâm nhập vào nội bộ bên trong. Sau lần gặp gỡ Sáng Thế Lực, Dương Thiên nhận ra rằng thứ hắn còn thiếu bây giờ chính là cảm ngộ. Cảm ngộ nhân sinh, thấu hiểu mọi cảm xúc của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460981/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.