Trực tiếp bỏ viên bát phẩm đan dược Đan Đan vừa tạo ra vào miệng, Dương Thiên tiếp tục nhắm mắt, tiến hành luyện hóa. Lại thêm 10 ngày, hai mắt Dương Thiên một lần nữa mở ra. Hắn nở nụ cười nhẹ, lực lượng Độ Kiếp Lục Chuyển khiến sự tự tin của Dương Thiên tăng vọt. Tất cả đều nằm trong dự tính cho nên Dương Thiên cũng không có phản ứng gì quá khích. Hắn nhìn qua quang cầu ngũ sắc bên cạnh, Khổng Tước vẫn chưa có dấu hiệu hồi tỉnh.
Không thể thu hồi quang cầu vào cơ thể, Dương Thiên không thể tùy tiện mang nàng đi. Hắn cũng không thể để nàng ở đây một mình, lỡ như quá trình hấp thu xảy ra vấn đề gì sẽ trở tay không kịp. Dù sao Thái Hư Cổ Long cũng sẽ cần một khoảng thời gian nữa mới có thể hành động, Dương Thiên quyết định tiếp tục ở lại đây, chờ đợi Khổng Tước hoàn thành việc luyện hóa của nàng.
Quá trình này so với dự đoán của Dương Thiên còn lâu hơn rất nhiều. Tu luyện không kể năm tháng, chớp mắt đã trôi qua gần 1 năm. Trong một năm thời gian này, Dương Thiên vẫn luôn túc trực ở đây, không rời đi nửa bước. Hắn dùng chút thời gian rảnh rỗi hiếm hoi này để nghiên cứu Long Văn. Thời gian quá ngắn, Long Văn lại là một nhánh của trận pháp, thâm ảo vô cùng. Cho dù Dương Thiên có Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn hỗ trợ thì cũng chỉ hiểu thêm được một hai, so với Long Ngạo Thiên vẫn còn kém nhiều lắm.
Vào một ngày, khi hắn đang nghiên cứu Long Văn như thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460967/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.