Dương Thiên nói:
- Không ngờ Long Tộc còn có một đoạn lịch sử như vậy. Nếu các ngươi chung sống hòa hợp, có lẽ thực lực của Long Tộc hiện tại còn vượt trên Linh Giới một bậc.
Long Tích Nguyệt cau mày:
- Ngươi không phải cũng thuộc Long Tộc? Linh Giới là vị diện lớn nhất trong 3000 vị diện, thực lực tất nhiên rất mạnh, bất quá chỉnh thể thực lực của Long Tộc hiện tại cũng không thua kém bọn hắn. Nếu Long Tộc bị trận chiến kia làm suy yếu, thì Linh Giới cũng trải qua rất nhiều biến động. Trong đó, sự kiện lớn nhất mà ta từng nghe nói là vào khoảng ngàn năm trước có một kẻ gọi là Sát Thần đã đem rất nhiều tu sĩ cấp cao của Linh Giới chém giết, khiến thực lực tổng thể của Linh Giới suy giảm nghiêm trọng. Chỉ mới trôi qua gần ngàn năm, ta không tin Linh Giới đã khôi phục lại được như cũ.
Nghe Long Tích Nguyệt nhắc đến Sát Thần, Dương Thiên cũng có chút tự hào. Không ngờ hắn lại nổi danh đến như vậy, chỉ cần là tu sĩ cấp cao ở bất kỳ vị diện nào cũng đều biết đến. Dương Thiên không phủ nhận, chính vì hắn mà Linh Giới mới suy yếu đến tình trạng này. Từ Vực Ngoại Thiên Ma hiếu sát cho đến Long Giới vẫn luôn ẩn mình, bọn hắn mặc dù có ý đồ với Linh Giới nhưng vẫn e ngại nên không dám có hành động gì quá đáng. Chỉ sau khi Dương Thiên đem đám Độ Kiếp kỳ kia chém giết một mảng lớn, hai thế lực này mới bắt đầu rục rịch. So với đám Vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460888/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.