Bản thân Long Ngạo Thiên cũng chưa nghĩ ra được cách nào tốt hơn. Tất nhiên hắn sẽ không ngu ngốc nói ra chuyện này khiến cho lòng tin của những người khác bị lung lay. Long Ngạo Thiên giả vờ thản nhiên nói:
- Chuyện này còn cần ngươi phải nhắc nhở sao. Mọi chuyện ta đã tự có suy tính của riêng mình, các ngươi chỉ cần tuân theo là được rồi.
Những người có mặt ở đây đều là tâm phúc của Long Ngạo Thiên, bọn họ vẫn rất tin tưởng hắn. Nếu Long Ngạo Thiên đã nói như vậy, tất cả không có ý kiến gì nữa. Thảo luận thêm một vài vấn đề sau đó mọi người lần lượt rời đi. Long Ngạo Thiên ngả đầu ra lưng ghế, vẻ mặt hiện lên sự nghiêm túc:
- Long Chiến Thiên, ta và ngươi tranh đấu đã nhiều năm. Kể cả lúc biết ngươi có được Khốn Long Tiên ta vẫn chưa từng có cảm giác mình sẽ thua. Đã như vậy, ta sẽ tiếp tục đánh cược thêm một lần nữa.
…
Ở bên này, Dương Thiên vẫn đang tận hưởng cuộc sống rất thoải mái. Hắn biết rằng Long Ngạo Thiên sẽ sớm tìm đến mình. Dương Thiên suy đoán rất chuẩn xác. Ba ngày sau, Long Ngạo Thiên đã đích thân đến gặp hắn. Nhìn thấy Dương Thiên đang nhàn nhã uống trà, thưởng thức linh quả, hắn cười nói:
- Mấy ngày qua thế nào?
Hai chữ “thế nào” của Long Ngạo Thiên ẩn chứa rất nhiều dụng ý, Dương Thiên trực tiếp chọn cái đơn giản nhất:
- Rất thoải mái.
Long Ngạo Thiên gật đầu:
- Vậy là tốt. Hiện tại ta sẽ đưa ngươi đến bảo khố phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460873/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.