Dương Thiên không cần quay lại, thanh kiếm màu đen trên tay thay đổi hình dạng, tiện tay chém về phía sau một nhát. Công kích kia lập tức tan biến, tựa như chưa từng xuất hiện. Dương Thiên vẫn nhìn thẳng vào Thiên Diễn Lão Tổ:
- Là ngươi gọi bọn hắn đến đây?
Thiên Diễn Lão Tổ không đáp lại câu hỏi của Dương Thiên, hắn dùng linh lực quát đám người đang ở đằng xa:
- Các ngươi đến đây làm gì, mau cút đi cho ta.
Đằng xa, một đám tu sĩ đang chia thành từng nhóm đứng trên các tảng thiên thạch khác nhau. Đáng chú ý nhất chính là hai tên Đại Thừa trung kỳ, một tên Đại Thừa hậu kỳ đang phân biệt đứng giữa không trung. Tên Đại Thừa hậu kỳ liền mở miệng:
- Thiên Diễn huynh, ngươi có ơn với tất cả chúng ta. Nếu không có ngươi, tất cả bọn ta đều đã sớm ngã xuống, làm gì được như ngày hôm nay. Ngươi nói bọn ta sao có thể trơ mắt nhìn ngươi đi vào chỗ chết?
Thiên Diễn Lão Tổ cũng bị những lời này cảm động:
- Các ngươi làm sao biết được chuyện này?
Tên Đại Thừa hậu kỳ cười nhìn về hướng một đám người đứng đằng xa, dẫn đầu là một kẻ mặc y phục màu đen, bên trên khắc họa một dòng sông với rất nhiều điểm sáng giống như dải ngân hà. Người này chính là tông chủ đương nhiệm của Thiên Diễn Tông, Viên Thuật.
Thiên Diễn Lão Tổ hơi run lên:
- Thuật nhi, là ngươi?
Viên Thuật gật đầu:
- Gần đây ta cảm thấy hành động của người có chút bất thường. Vì vậy đã không tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460860/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.