Lốc xoáy linh khí dần tán đi, Dương Thiên một lần nữa hiện ra. Hắn đưa tay về phía trước mặt nắm lại, cảm nhận lực lượng mà mình đang sở hữu. Liệt Viêm Kình đứng đằng xa vội bay đến ngay trước mặt hắn, không nhịn được hỏi:
- Dương Thiên, ngươi rốt cuộc đã đột phát đến cảnh giới nào. Tại sao lại khiến ta cảm thấy thâm sâu khó lường như vậy.
Dương Thiên phất tay:
- Cũng không có gì đặc biệt, Đại Thừa sơ kỳ mà thôi. May mắn cái Linh Nhãn kia vừa đủ để ta khôi phục đến một bước này. Chỉ cần thiếu một chút nữa, nói không chừng chỉ là nửa bước Đại Thừa mà thôi.
Trái ngược với vẻ bình thản của Dương Thiên, gương mặt Liệt Viêm Kình ngốc trệ. Hắn suýt chút nữa cho rằng mình nghe nhầm. Đại Thừa kỳ? Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi liền từ Hợp Thể sơ kỳ đột phá đến Đại Thừa sơ kỳ. Cho dù là một khối phân thân của Tiên Nhân, không có thời gian vài ngàn năm cũng đừng mong làm được. Dương Thiên rốt cuộc là loại người gì?
Dương Thiên không cần nhìn Liệt Viêm Kình cũng hiểu được hắn đang suy nghĩ gì. Thông thường, muốn đạt đến Đại Thừa kỳ, không đơn giản chỉ là hấp thụ linh lực mà còn phải lĩnh ngộ pháp tắc.
Một kẻ đã đạt đến Đại Thừa thậm chí cao hơn, phân thân của hắn tất nhiên không cần đi qua bước lĩnh ngộ pháp tắc. Chỉ cần tiếp thu trí nhớ từ bản tôn, hấp thu đầy đủ linh lực liền có thể tấn giai. Trên lý thuyết là như vậy, thực tế mỗi phân thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460856/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.