Dương Thiên từ trong khói bụi bay ra, quần áo vẫn hoàn hảo không hề có một vết bẩn. Hắn nhìn Thôn Thiên Thú cười khẩy:
- Thế nào? Nếu vẫn có hứng thú với bảo vật của ta, ngươi có thể tự mình đến đây mà lấy.
Thôn Thiên Thú lúc này làm gì còn lòng dạ để ý đến bảo vật, hắn run rẩy nói:
- Không thể nào. Vụ nổ vừa rồi, cho dù là Đại Thừa kỳ cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, một tên Hợp Thể sơ kỳ như ngươi tại sao lại không bị bất kỳ vết thương nào.
Dương Thiên có thể chịu được vụ nổ kia? Tất nhiên là có thể, nhưng đó là hắn khi còn ở thời kỳ toàn thịnh. Bị hạn chế ở Hợp Thể sơ kỳ, Dương Thiên muốn sống sót không khó, nhưng muốn không bị thương rõ ràng là chuyện hoang đường.
Mấu chốt của tất cả chuyện này nằm ở lúc Dương Thiên cùng Liệt Viêm Kình đến gặp Vạn Sự Thông. Tên kia tu vị cũng đã đạt đến Đại Thừa sơ kỳ, lại am hiểu nhiều chuyện. Rất nhiều tu sĩ thường xuyên đến hỏi thăm tin tức từ nơi hắn, vì vậy bản thân hắn cũng có một gia tài kha khá.
Trong lúc ngồi gần Vạn Sự Thông, Dương Thiên đã tiện tay “thó” chiếc không gian giới chỉ hắn đang đeo trên tay. Tên kia tất nhiên cảm ứng được nhưng vẫn giả vờ nhắm mắt cho qua. Có điên mới đi đắc tội Sát Thần, bỏ vài món đồ lấy được thiện cảm của Dương Thiên là một cuộc làm ăn rất lời. Đây là suy nghĩ của Vạn Sự Thông khi đó.
Bên trong không gian giới chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460842/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.