Cửa đá được thiết kế theo phong cách cổ xưa. Hai cây cột khắc hình một con yêu thú hình dạng kỳ w4Nl5cG lạ. Dương Thiên nhìn kĩ một hồi cũng không nhìn ra đây là loại yêu thú nào liền mặc kệ. Cầm Phá Thiên trên tay, Vạn Pháp Thông Thiên nhãn mở ra, Dương Thiên dễ dàng tiến nhập vào bên trong mà không mắc phải cấm chế hay cạm bẫy nào.
Một cơn gió thổi qua, Dương Thiên hơi nhắm mắt lại. Khi hắn mở mắt ra thì đã thấy mình đứng ở một nơi xa lạ. Trước mặt hắn là một hồ nước lớn, từ bên dưới vang lên tiếng mãnh thú đang gào thét.
Dương Thiên đi lại gần, nhìn xuống thì chỉ thấy một bóng đen đang kêu gào. Quanh người nó là rất nhiều sợi xích màu đen quấn quanh thân thể. Không nhìn rõ được hình dạng của yêu thú, thần thức lại bị ngăn cản, Dương Thiên liền mở miệng nói:
- Yên lặng một chút đi.
Tiếng gào lập tức im bặt, yêu thú ngẩn đầu lên nhìn, giọng nói pha lẫn bất ngờ cùng vui mừng:
- Ngươi là ai, tại sao lại vào được nơi này?
Dương Thiên nhún vai:
- Vô tình đi lạc vào đây mà thôi.
Yêu thú không tin:
- Không thể nào. Bên ngoài có vô số cạm bẫy cùng cấm chế lợi hại. Hơn nữa còn có phân hồn Tam Vĩ Long canh gác, người bình thường không thể nào vượt qua nó mà không gây ra động tĩnh gì được.
Dương Thiên nghệch mặt ra, con yêu thú xấu xí trên cột đá kia là Tam Vĩ Long? Cái này hình như không đúng, Tam Vĩ Long hắn đã từng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460781/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.